Hoa LạcLê hàng ngày chăm chỉ luyện tập vĩ cầm, tất nhiên ngày nào cũng có những nữsinh xấu tính của khoa Âm nhạc nhìn cô dè bỉu.
Hoa Lạc Lê đợi Hàn Tử Hiên quay lại, cô nhất định phải luyện tập cho tốt, trở thànhhọc trò xuất sắc nhất của anh. Hàn Tử Hiên rất lợi hại, cô không thể làm anhmất mặt được.
Tư thế biểu diễn của cô càng ngày càng chuẩn và đẹp, trạng thái biểu diễn cũngrất đạt.
Hàn Tử Ngang những lúc rảnh rỗi cũng thường chỉ cho cô những điểm chưa hoànthiện, cô tiếp thu và sửa chữa rất nhanh, khiến anh vô cùng ngạc nhiên.
Cô không chơi nhạc theo công thức, chỉ biết đến kĩ thuật, âm nhạc như vậy là âmnhạc chết. Cô chơi nhạc bằng cảm xúc, bằng tâm hồn, cho nên bản nhạc cô kéoluôn sống động, say đắm lòng người.
Điều không ngờ là cô có thể nhìn ra điểm quan trọng nhất của bản nhạc, đó làlinh cảm nghệ thuật trời phú. Cho dù là bản nhạc đơn giản nhất, cô cũng thổicho nó một sức sống mới, truyền cho nó niềm vui sôi nổi trong cô, đồng thờikhiến nó lan tỏa niềm vui, cảm xúc ấy đến với người khác.
Cô hoàn toàn nhập vai, quên đi bản thân để được trọn vẹn sống với những giaiđiệu.
Hàn Tử Ngang biết cô cơ bản không hiểu hết được những kĩ thuật phức tạp nhưngbù lại, cô chơi đàn với tất cả lòng đam mê, chỉ cần bản nhạc đó hay, chỉ cần côthích, cô sẽ nỗ lực luyện tập, hoàn toàn đắm mình trong giai điệu, vui vẻ khámphá vẻ đẹp của nó.
Hóa ra bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-xau-tinh/2224303/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.