HoaLạc Lê, nếu như em không chấp nhận anh, anh sẽ ví em như loài hoa hồng này.
Chỉ cần em thích anh, chỉ cần em chấp nhận anh.
Anh nhất định sẽ yêu em hơn Hàn Tử Hiên yêu em.
Sau giờ học, trong phòng hòanhạc.
Hàn Tử Hiên tặng cho Hoa Lạc Lê một cây vĩ cầm màu cam. Thân đàn xinh xắn tinhxảo, ngay cả những dây đàn cũng được sơn màu cam, sáng loáng giống như một ánhchớp đáng yêu.
“Hoa Lạc Lê, từ bây giờ anh sẽ nghiêm khắc chỉ dạy em. Em có sợ không?” Hàn TửHiên chớp chớp mắt nhìn cô hỏi.
“Em không sợ.”
“Có thật không?”
“Vâng. Thầy nghiêm mới có trò giỏi.”
“Lạc Lê, em là học trò đầu tiên của tôi, là trưởng bối đệ tử, cho nên phải họchành cẩn thận, không được để tôi thất vọng.” Hàn Tử Hiên nghiêm trang.
“Vâng, thưa thầy.” Hoa Lạc Lê cũng nghiêm trang.
“Bây giờ, chúng ta bắt đầu bài học. Bài đầu tiên là luyện tư thế đây là kĩ năngcơ bản cần tập luyện nhiều mới có thể nhuần nhuyễn. Vĩ cầm là nhạc cụ dùng đểtấu lên những giai điệu. Vì vậy, làm thế nào để vĩ cầm có thể tấu lên nhữnggiai điệu âm nhạc phong phú, xúc động lòng người là vấn đề quan trọng nhất củangười biểu diễn. Sách dạy kĩ thuật chơi vĩ cầm chỉ rõ: nhất định phải luyện tậpthật tốt những kĩ năng cơ bản.” Hàn Tử Hiên điều chỉnh tư thế giữ đàn của cô.
“Vậy những kĩ năng cơ bản phải học gồm những gì ạ?” Hoa Lạc Lê chăm chú lắngnghe, ha, có một thầy giáo trẻ đẹp trai trực tiếp giảng dạy, không những tai cóthể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-xau-tinh/127653/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.