Theo bản năng, Ngôn Thù nắm chặt vạt tay áo của Trác Lệ, sau khi trong đầu trống rỗng mấy giây cậu mới phản ứng được Trác Lệ đang truyền không khí cho mình.
Cậu kinh ngạc nhìn Trác Lệ, nhưng trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác căng thẳng không nói rõ được.
Cho đến khi ong độc hoàn toàn bay đi, sau khi Trác Lệ phán đoán bên ngoài đã không còn nguy hiểm gì nữa anh mới nâng Ngôn Thù nổi lên mặt nước lấy hơi trước rồi bơi về phía bờ.
Ngôn Thù vẫn chưa tiếp tục suy nghĩ được gì.
Sau khi nửa đỡ Ngôn Thù lên bờ, Trác Lệ dùng tay lau qua nước trên mặt rồi nhìn về phía Ngôn Thù, giọng nói của anh khàn hơn bình thường mấy phần: "Xin lỗi, vừa rồi là tình huống đặc biệt."
Trên mặt Trác Lệ cũng có mấy phần mất tự nhiên, dừng một chút, anh lại hỏi thêm một câu: "Cậu vẫn ổn chứ?"
Ngôn Thù gật gật đầu, cậu ngồi xuống bên bờ rồi nhanh chóng kéo quần áo đã ướt đẫm ra. Rõ ràng cậu có chút lạnh nhưng đôi môi bị Trác Lệ hôn lại vẫn hơi nóng, tê tê dại dại, cậu không nhịn được dùng ngón tay ấn nhẹ một cái, cảnh ở trong nước vừa rồi lại hiện lên trong đầu một lần nữa.
Cho dù khi đó Trác Lệ đang ở trong nước nhưng trên mặt anh vẫn không có chút hoang mang rối loạn nào.
Ngôn Thù biết người được huấn luyện nghiêm chỉnh như bọn họ khi gặp chuyện đều sẽ rất bình tĩnh, nhưng việc nào ra việc đó, sao lúc hôn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-thuong-em-gi-ca/2977924/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.