Mười rưỡi tối, sau khi mấy người đã chấn chỉnh xong thì cùng nhau đi xuống từ tầng mười chín. Cả tòa nhà xây dở vừa đen kịt vừa im ắng, cho dù mấy người đã cố ý thả nhẹ bước chân nhưng chút tiếng động nhỏ bé đó vẫn truyền vang khi ở cầu thang.
Trác Lệ đi ở đầu tiên mở đường, Tăng Nghệ Kỳ đi ở cuối cùng, mà mấy người Ngôn Thù thì ở chính giữa, trong không khí dày đặc mùi xi măng ẩm ướt nhàn nhạt trộn lẫn với mùi nấm mốc.
Bóng đêm đưa ra cảnh báo nguy hiểm.
Mặc dù trước đó đã kiểm tra qua tòa nhà này, nhưng không ai có thể xác định được có nguy hiểm tiềm tàng đang ẩn núp trong bóng tối hay không. Sắc mặt mọi người cảnh giác, cho đến khi xuống tới tầng bảy, bỗng có một con tang thi xông ra từ trong lối thoát hiểm, Trác Lệ phi một lưỡi dao băng đâm xuyên qua đầu con tang thi đó với tốc độ cực nhanh,
Lâm Quang huýt sáo một cái: “Đội trưởng Trác trâu bò.”
Ngôn Thù vỗ nhẹ tay phụ họa, cậu cũng nhỏ giọng nói một câu: “Lợi hại.”
Xe bán tải đậu ở góc bên trái cửa thoát hiểm, trước khi rời khỏi tòa nhà, Trác Lệ đẩy mở cửa ra một khe nhỏ, anh vừa chú ý tình huống bên ngoài vừa nói: “Đợi lát nữa khi rút lui, dưới tình huống không cần thiết thì cố gắng đừng dùng súng.”
Tiếng súng sẽ dẫn tang thi đến.
Mặc dù bây giờ số lượng tang thi xung quanh tòa nhà này đã không còn khủng bố giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-thuong-em-gi-ca/2977869/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.