Trên mặt biển, những gợn sóng nối tiếp nhau. Ánh mặt trời chiếu rực rỡ trên nền trời xanh thăm thẳm, xuyên thấu qua bên trong cánh cử sổ để mở. Người đàn ông trong phòng đã sớm thức, sắp xếp chăn, ở trên mặt đất hít đất. Mồ hôi từ lỗ chân lông của hắn tuôn ra, trên bàn tay ngăm đen của hắn chỷ dài xuống thấm ướt chiếc quần dài của hắn, cũng thấm ướt tóc hắn, ngay cả trên đất cũng đã tích tụ vết nước.
Hắn cứ lặp đi lặp lại động tác giống nhau, cho đến khi đạt tới số lượng hắn ước tính, mới đứng người lên, đi tới trong phòng tắm, tắm rửa thân thể.
Nơi này đang là mùa hè, khí hậu hết sức ấm áp ươn ướt, không giống trên núi.
Nhịp sống ở nơi này cũng rất chậm chạp ưu nhàn, cộng thêm hắn là khách, không hề có bất kỳ người nào gọi hắn làm bất cứ chuyện gì, người nhà của cô hiển nhiên cũng không hi vọng hắn làm thêm cái gì.
Mấy ngày qua đi, để tránh thân thể trở nên quá trì độn, hắn không nhịn được ở trong phòng tập luyện vận động.
Đứng ở phòng tắm, hắn mở vòi sen, cho dòng nước ấm áp trôi phớt qua thân thể ướt mồ hôi. Trên cánh tay của hắn vết thương bị đạn bắn, đã tốt hơn hơn phân nửa, mặc dù còn có chút ửng hồng, nhưng không có bất kỳ vết lan nào. Nửa tháng trước, vừa xuống máy bay, bọn họ liền được đón đến nhà cô. Bọn họ đến nhà cô lúc trời chưa sáng, Hàn trước đó báo cho người nhà cô, cho biết có sự hiện hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-nha-que-tham-tinh/9267/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.