Trong lòng tôi đang vui vẻ nghĩ thầm:“ Hắn không đáng ghét như mình nghĩ nhỉ!”, và mau chóng gạt cái suy nghĩ ngu ngốc đó qua một bên, thì con Hoa phía sau lưng tôi thì thầm hỏi:
_ Nè! Cậu làm gì mà ngồi cười một mình như con khùng vậy?
_ Có à? Hihi - Tôi đùa với nó một tí!
_ Ờ ờ, bó tay với chị! Mà sao chị với anh Phong nhà ta đi chung với nhau thế?- Hoa chẳng thua gì tôi, nó chọc lại.
_ Cái đó thì...thì.... - Nhắc tới Phong tôi ngặp ngừng không ra lời.
_ Tớ biết nè!!!- Đâu ra Quang Anh xen vô nhưng bắt gặp ánh mắt đầy ác khí của Phong và tôi thì cậu câm bặt luôn.
_ Mấy cậu trật tự đi!- Chắc chắn giọng nói đó không ai khác ngoài lớp trưởng Nhật Phong.
_ Ừm! Nè nếu cậu muốn khóc thì cứ khóc thoải mái đi, tôi cho cậu mượn vai đó!- Giọng Phong thật ấm áp, làm tôi bật khóc nức nở trong bờ vai săn chắ́c của cậu và tôi ngủ thiếp đi từ lúc nào mà chẳng hay. Trong lúc mơ màng tôi nghe Phong nói thế này với tôi:
_ Cậu cứ thế nhé! Tôi sẽ bảo vệ cậu!
1 phút.....
2 phút.....
4 phút.....
5 phút.....
10 phút....
15 phút.....
Phong lắc nhẹ người tôi:
_ Nè! Cậu định ở lại đây luôn à? Nhà cậu ở đâu để tôi đưa cậu về.
_ Ờ....ùm.....
Hắn dìu tôi lên một chiếc siêu xe, tôi loá mắt nhìn và dường như hắn hiểu được điều đó nên trả lời nhanh:
_ Đừng hỏi nhiều!
Rồi hắn đưa tôi về nhà an toàn, dường như chưa an tâm nên hắn đòi tôi cho hắn vô nhà để khử trùng vết thương cho tôi và không thể nào làm khác được nên tôi đành cho hắn vào.
Ngồi trên chiếc ghế salông, nhìn Phong băng bó cho tôi, trông cậu lúc ấy đẹp trai lạ thường, mặt tôi nóng lên và bỗng Phong ngước lên nhìn tôi nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]