Tô Y Nguyên ở trong phòng sinh hoạt dành cho trẻ em kể chuyện cho bọn nhỏ, bị huyên náo ở bên ngoài ảnh hưởng,cô diễn xong vai đại sói hoang truy đuổi tiểu bạch thỏ tò mò nhìn ra, vừa vặn nhìn thấy Bách Kiến Tề đối với y tá ngực lớn cười xấu xa. Tô Y Nguyên nhớ tới người đàn ông này ở trong thang máy cự tuyệt nhờ giúp đỡ của cô như thế nào, liền đối với Bách Kiến Tề lộ ra một cái mặt quỷ siêu cấp khó coi.
Bách Kiến Tề vừa vặn quay đầu, nhìn thấy Tô Y Nguyên đem khuôn mặt nộn nộn cẩn thận gạt bỏ lộ tư thái vô cùng vặn vẹo, cười ra một tiếng, chọc các y tá cũng đều nhìn vào.
Tô Y Nguyên không nghĩ tới đang làm lại bị bắt gặp, đôi má nhanh chóng đỏ lên, hoảng loạn xoay người để lại cho mọi người ngoài cửa sổ một bóng lưng.
Gia hỏa chán ghét! Tô Y Nguyên quyết đinh từ giờ khắc này bắt đầu không để ý người đàn ông này.
“Các ngươi tụ tập ở trong này làm gì? Không cần chiếu cố bệnh nhân sao?” Thanh âm y tá trưởng tràn ngập thị uy vang lên, các y tá vội vàng làm chim thú bay đi.
Y tá trưởng trong lòng thở dài, bỏ qua lễ phép tươi cươi cùng Bách Kiến Tề chào hỏi, “Bách chủ nhiệm, ngài đến phòng bệnh khoa nhi có chuyện gì sao?” Lời ngầm là không có việc gì làm nơi nơi hoảng loạn, làm các y tá đều xuân tâm dập dờn, vô tâm công tác.
“Y tá trưởng, cô bận việc cô, tôi đang đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-khong-ket-hon-lay-em-di/2096893/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.