Dưới tảng đá không bị mặt trời chiếu đến vô cùng râm mát, tuy thỉnh thoảng vẫn có cơn gió nóng thổi tới nhưng so với việc đi dưới trời nắng gắt vẫn tốt hơn nhiều.
Cổ họng vốn dĩ khô rát như bị bỏng nhờ có nước mà trở nên dễ chịu hơn. Cô ngồi dựa vào tảng đá mát lạnh, nhìn trời xanh mây trắng trên cao.
Cô rất muốn uống thêm một chút nước nữa nhưng lại không dám uống nhiều, bởi vì bọn họ chỉ có ba bình nước khoáng. Cô không biết phải đi bao lâu mới có thể quay về thành phố, cũng không dám hỏi anh, sợ rằng sau khi hỏi cô lại không có đủ dũng khí để đi tiếp.
Trong bóng râm dưới tảng đá giống như một ốc đảo nhỏ, cô không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
Người đàn ông bên cạnh tỏa ra hơi nóng, cô liếc mắt nhìn anh ta, thấy anh ta vắt hai tay ra sau đầu, duỗi thẳng đôi chân dài, bộ dáng giống như đang đi nghỉ ở khách sạn, thậm chí anh ta còn ngáp một cái.
Nếu không phải cái áo sơ mi của anh ta đang ướt đẫm mồ hôi, cô sẽ cho rằng người đàn ông này không hề đi cùng cô suốtđoạn đường nãy giờ.
“Lúc nãy vì sao anh lại làm vậy?” Điềm Điềm đưa nước cho anh.
“Sao?” Anh nhận lấy chai nước, đưa lên miệng uống một ngụm.
“Quăng đá vào bên trong.”
Cô có thể thấy ngụm nước kia thỏa mãn cơn khát của anh, anh cũng không uống nhiều, chỉ nhấp một ngụm, nhưng vẫn có chút nước đọng lại trên cánh môi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-bi-oi-dang-yeu/2311009/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.