“Lão Giang.”
Giọng nói của Thẩm Lệ cất lên làm cho đáy mắt của Giang Vũ Thừa hiện lên một tia sáng.
Xưng hô như thế này đối với anh ta mà nói là tràn đầy cảm giác thân thiết, cũng mang ý nghĩa Thẩm Lệ vẫn còn đồng ý làm bạn với anh ta.
“Thật ra thì tôi phải cảm ơn anh.” Thẩm Lệ nói.
Trên mặt của Giang Vũ Thừa xuất hiện một tia nghi hoặc: “Là chuyện gì?”
“Là anh đã cho tôi thấy rõ rất nhiều chuyện.”
Giang Vũ Thừa nhìn Thẩm Lệ, vẫn còn đang chờ cô nói tiếp, nhưng mà xem ra cô đã có bộ dạng không nói nhiều lời thêm nữa.
“Em sao vậy?” Giang Vũ Thừa có chút lo lắng hỏi cô.
“Nếu như anh sống rõ ràng thì sẽ ít đi rất nhiều phiền não, đương nhiên cũng sẽ ít đi rất nhiều vui vẻ.” Thẩm Lệ nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng điệu ung dung.
Thẩm Lệ của hiện tại cho Giang Vũ Thừa một loại cảm giác rất không chân thật.
Anh ta muốn nói gì đó, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì.
Nói an ủi Thẩm Lệ à, hình như cô cũng không có đau khổ.
Anh ta cũng không nhìn ra được lúc này rốt cuộc Thẩm Lệ có suy nghĩ gì.
“Tôi còn có việc phải làm, trước tiên cứ như vậy đi.” Thẩm Lệ uống xong ly cafe ở trong tay, đứng dậy: “Tôi đi trước đây, có cơ hội thì gặp lại.”
“Ừm.” Giang Vũ Thừa cũng đứng dậy, gật đầu với cô.
Anh biết rõ Thẩm Lệ nói là “có cơ hội”, e là sẽ không còn nữa.
Nếu như anh ta nhất định phải tạo ra cái gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755850/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.