Phòng họp bỗng chốc trở nên im lặng.
Yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng nghe thấy tiếng nữa.
Thẩm Lệ lấy một tờ khăn giấy ra và lặng lẽ lau lau khóe môi mình, cô liếc nhìn Cố Tri Dân một cái với vẻ cười mà cũng như không, cô muốn xem xem Cố Tri Dân sẽ phản ứng thế nào.
Cái liếc này khiến cho cô phát hiện Cố Tri Dân đang nhìn chằm chằm vào Cố Mãn Mãn với thần sắc không mấy lương thiện.
Cố Mãn Mãn nói xong thì liền sợ hãi, cô nhìn qua Thẩm Lệ với vẻ van xin, trông rất đáng thương tội nghiệp.
Thẩm Lệ nhướng mày, miệng cô không có ý định gì sẽ lên tiếng cả, nói xong thì hối hận, bây giờ lại đang cầu xin cô lau đít giùm sao? Xem cô là đại thiện nhân à?
Cố Mãn Mãn nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Lệ, cô chắp tay lại, làm một động tác van nài.
Loading...
Lúc này, giọng nói của Cố Tri Dân chợt vang lên: “Cô Thẩm, nếu như cô có bất mãn gì với sự sắp xếp của công ty thì có thể trực tiếp nói ra, dù sao chúng ta cũng hợp tác nhiều năm rồi, cũng coi như là bạn cũ.”
Ý của anh chính là nói Thẩm Lệ bất mãn với việc công ty đem quảng cáo cho Tiêu Văn, sau đó lại không chính miệng nói ra mà cố ý để cho Cố Mãn Mãn nói ra trước mặt mọi người, khiến cho anh khó xử.
Đúng là hàm ý dứt khoác thật.
Nếu như là người nghệ sĩ khác thì đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nhưng Thẩm Lệ và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755516/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.