Bị Mạc Đình Kiên đánh, Mạc Đình Phong nôn ra mấy ngụm máu tươi, không nói nổi một câu hòan chỉnh.
“Mày…” Ông ta há miệng, máu tươi từ trong cổ họng tuôn ra.
“Đình Kiên, cháu đừng đánh nữa, cháu sẽ đánh chết ông ấy mất.” Mạc Liên lao đến kéo Mạc Đình Kiên, nhưng bị anh hất mạnh ra, ngã trên mặt đất.
Mạc Liên chống người, vuốt ngực ngồi dậy: “Đình Kiên, cô biết chúng ta đã sai, không hợp thói thường, Nhưng mà …”
Mạc Đình Kiên đột nhiên buông lỏng Mạc Đình Phong ra, quay đầu lạnh lùng liếc nhìn bà ta, giọng nói u ám khó tả: “Bà biết Trần Minh Hoàn chết như thế nào không?”
Nghe anh nói như vậy, ánh mắt Mạc Liên tỏ vẻ hoài nghi: “Chuyện của Minh Hoàn… Không phải ngoài ý muốn sao?”
Bà ta quay đầu nhìn Mạc Đình Phong : “Anh, chuyện Minh Hoàn là anh gây ra ư?”
Mạc Đình Phong nằm trên mặt đất, hít thở khó khăn, căn bản cũng không có sức trả lời Mạc Liên nữa.
Mạc Liên bụm mặt khóc rống lên, nghẹn ngào: “Cô chưa từng nghĩ tới tổn thương Minh Hoàn, xưa nay cô không hề muốn tổn thương bất kỳ ai, nhưng mà năm đó chúng ta đã làm sai một việc, một bước sai từng bước sai, sau đó phải dùng vô số lời nói dối che lấp đi.”
Mạc Đình Kiên không có tâm tư ở chỗ này nghe Mạc Liên sám hối.
Trên đời này, có sai lầm có thể được tha thứ, nhưng mà có một số sai lầm, dù dùng cả đời cũng không thể sửa chữa được.
Mẹ anh, cuộc đời Trần Tuấn Tú.
Có những tội phạm, dù thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754586/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.