Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên đều quay đầu nhìn Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân ngồi xuống bên kia giường bệnh, nói: “Lúc ấy tình hình hỗn loạn, Thời Dũng đi theo Đình Kiên đưa em đến bệnh viện, anh dẫn người đuổi theo Trần Tuấn Tú, nhưng không đuổi kịp.”
Nghe vậy sắc mặt Hạ Diệp Chi hơi thay đổi.
Cô chống người muốn ngồi dậy, Mạc Đình Kiên đưa tay đỡ cô.
Sau khi thuốc tê hết hiệu quả, vết thương khá đau đớn.
Động tác Mạc Đình Kiên đỡ cô vô cùng cẩn thận, nhưng vẫn chạm vào vết thương của Hạ Diệp Chi, khiến cô rất đau, trên trán cô mồ hôi rịn ra, nhưng vẻ mặt không hề thay đổi.
Cô không thể tỏ ra đau đớn, như vậy Mạc Đình Kiên còn khó chịu hơn cô.
Nhưng Mạc Đình Kiên trước mặt Hạ Diệp Chi là người chu đáo cỡ nào.
Anh cụp mắt, mặt như sương lạnh cầm khăn mặt lau mồ hôi trên trán cho cô.
Sau khi ngồi dậy, Hạ Diệp Chi mở miệng nói: “Nhất định phải tìm được Trần Tuấn Tú, con đã sớm không ở trong tay Mạc Đình Phong rồi, mà là bị Trần Tuấn Tú mang đi, bây giờ Trần Tuấn Tú đã hoàn toàn điên rồi, căn bản không thể dùng tư duy của một người bình thường để suy đoán suy nghĩ của anh ta… anh ta chỉ muốn tất cả mọi người cùng xuống Địa ngục…”
Nói đến đây, Hạ Diệp Chi không nói được nữa, hốc mắt ngấn nước.
Nếu như con ở trong tay Mạc Đình Phong, Mạc Đình Phong chỉ cần khống chế Mạc Đình Kiên, sẽ không làm chuyện gì bất lợi với nó.
Nhưng Trần Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754585/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.