Hai tiếng đồng hồ không dài dặc gì, giữa đường Giản Đông gọi điện cho Thẩm Cảnh Viễn, tính hẹn y đi chơi. Thẩm Cảnh Viễn kể kế hoạch bên này của mình, Giản Đông hỏi: "Cậu đi với ai cơ?"
Yến Khinh Nam ở ngay bên cạnh, Thẩm Cảnh Viễn không tiện giải thích với Giản Đông, chỉ đáp: "Bạn."
"Thế thì được rồi," Giản Đông không hỏi thêm, "Cuối tuần tới núi Kim Phật cũng hay, vậy đợi cậu về hẹn lại sau."
Cúp điện thoại, Thẩm Cảnh Viễn chăm chú ngắm cảnh vật ngoài cửa sổ chốc lát, sau đó ngủ thiếp đi.
Lúc thức dậy vẫn chưa đến nơi, Thẩm Cảnh Viễn vã mồ hôi đầm đìa.
Xe bật hệ thống sưởi. Đêm qua coi dự báo thời tiết thấy ngày mai tuyết rơi, Thẩm Cảnh Viễn nghĩ sẽ lạnh lắm mới mặc áo khoác dày, lên xe cũng không cởi ra nên nóng đổ mồ hôi. Bọn họ đang chờ đèn đỏ, Thẩm Cảnh Viễn cựa quậy, Yến Khinh Nam hỏi ngay: "Dậy rồi à?"
"Ừm." Thẩm Cảnh Viễn vừa mở mắt, giọng tắc tịt.
"Đến ngay đây." Yến Khinh Nam nói.
Bầu trời ngoài cửa sổ đã hòa một màu đen kịt, Thẩm Cảnh Viễn ngồi dậy, kéo kéo cổ áo len mấy lần mới thấy hơi nóng tản bớt.
Yến Khinh Nam để ý hành động của y, nói: "Cậu nóng thì hạ cửa sổ xuống, tôi không lạnh."
"Không sao, sắp đến rồi mà." Thẩm Cảnh Viễn gãi tóc.
Xe chậm rãi dừng lại trước một căn nhà.
Thẩm Cảnh Viễn xuống xe, ra ghế sau xách ba lô của mình rồi đợi Yến Khinh Nam đi đậu xe về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2506001/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.