Sau buổi đi chơi ngày hôm đó, cuộc sống của Hạ Nhiễm Tuyết trở lại quỹ đạo bình thường. Bởi vì độ nổi tiếng hiện tại nên lịch trình làm việc của cô dày đặc hơn trước, hầu hết đều ở nhà tập trung hầu hết thời gian cho việc sáng tác. Thời gian cô gặp gỡ mọi người cũng ngày một ít đi, có những ngày chỉ ngủ 4 tiếng, thậm chí Bánh bao nhỏ cũng được đưa tới chỗ Cố Nam Phong vì cô sợ bé bị mình làm ảnh hưởng.
Hạ Nhiễm Tuyết cũng cố gắng tránh mặt Cố Nam Phong nhiều nhất có thể. Mỗi khi gặp anh, nhớ lại câu nói hôm đó lại thấy rất ngượng ngùng. Có lẽ, nếu như 3 năm trước, thấy người đàn ông mình yêu tận tình tận sức như vậy, Hạ Nhiễm Tuyết sẽ không thôi cảm động. Vậy nhưng vận đổi sao dời, cảnh vật không còn nguyên vẹn, con người cũng khác, sẽ không bởi vì vài câu nói tầm phào mà rung động. Nỗi đau không phải nói quên là quên, tuy thời gian làm cho lành lại, cũng sẽ bởi vì một vết cắt nhỏ nhoi mà nứt vỡ. Vì vậy, dù Cố Nam Phong có nỗ lực thế nào đi nữa, cũng không còn quan trọng nữa.
Có một buổi chiều, Hạ Linh Nhi hẹn gặp Hạ Nhiễm Tuyết. Hạ Nhiễm Tuyết tới muộn 10 phút, nhưng đã thấy cô ta ngồi đợi ở đó. Ngay khi nhìn thấy Hạ Nhiễm Tuyết, cô ta đã lao lên như một con thú:
- Không phải cô đã nói sẽ không cho Cố Nam Phong biết sự tồn tại của đứa bé sao.
- Tôi không có quyền lựa chọn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-gio-dong-den-tu-dau/2978159/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.