Lục Quan Triều không đợi Nguyễn Ưu, anh cứ một mạch đi nhanh về phía trước. Cơn tức giận không biết từ đâu ập tới đang nhấn chìm Lục Quan Triều.
Lục Quan Triều bước vào thang máy, nhìn thấy Nguyễn Ưu chạy đến, anh đóng cửa thang máy không thương tiếc.
Thang máy từ tầng cao nhất chạy xuống, chỉ mất vài giây là đến tầng bọn họ đang ở. Lục Quan Triều đi thẳng về phòng, nhưng không có chỗ nào để trút cơn giận trong lòng. Anh nóng nảy vuốt tóc, rồi đứng trước cửa sổ và nhìn ra ngoài.
Lục Quan Triều biết, không hề có bất kỳ màn bắn pháo hoa nào trong cảnh đêm ở Đảo Lê. Đây chính là do Hứa Tri Hải chuẩn bị cho Nguyễn Ưu. Hứa Tri Hải có cảm xúc ám muội kia với Nguyễn Ưu, kẻ ngu si cũng cảm nhận được.
Vậy mà Nguyễn Ưu, cậu lại còn hào hứng và mong đợi được thưởng thức màn trình diễn bắn pháo hoa.
Lục Quan Triều cũng hiểu rất rõ, cuộc hôn nhân của anh và Nguyễn Ưu không phải dựa trên tình yêu. Thế nhưng, đánh dấu là một loại trói buộc hơn cả tình yêu. Nó mang ý nghĩa trách nhiệm và nó cũng có nghĩa là loại dục vọng chiếm hữu này xuất phát từ bản năng.
Nguyễn Ưu là omega của Lục Quan Triều, mới bị người khác dòm ngó chút thôi, Lục Quan Triều đã không thể chịu nổi.
Chuyến thang máy của Nguyễn Ưu cuối cùng cũng đáp xuống và trở về phòng. Trông thấy Lục Quan Triều đang đứng trước cửa sổ, Nguyễn Ưu thở phào nhẹ nhõm. Cậu treo áo khoác của Lục Quan Triều lên, rót một ly nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-thich-tin-tuc-to-vi-bach-nguyet-quang/645651/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.