Cố Gia Duệ cười hì hì: “Tôi gọi cậu là vợ, cậu cũng không phản cảm đúng không?” “Không phản cảm.” Thiện Lương nhìn chằm chằm vào đôi mắt gần trong gang tấc của Cố Gia Duệ: “Nhưng, Cố Gia Duệ, tôi hỏi cậu lại một lần nữa, cậu đang nghiêm túc sao?” “Tôi…...” Cố Gia Duệ ậm ừ một chút: “Không dối gạt cậu, tôi đại khái cũng có chút muốn nghiêm túc.” Trong lúc nhất thời, Thiện Lương nắm chặt bàn tay mình lại, trong đôi mắt đen trắng rõ ràng kia có một ánh sáng kỳ lạ chợt lóe qua. “Lương Lương.” Cố Gia Duệ ôm eo Thiện Lương, vây cậu trong lòng ngực mình: “Cậu có thể thử với tôi xem sao. Thử mối quan hệ vượt trên cả tình anh em, giống như một đôi yêu nhau vậy, ôm, hôn môi, làm cả chuyện đó, có thể chứ?” Hô hấp của Thiện Lương gần như đình trệ ngay trong một khắc này. Thậm chí cậu còn cho rằng mình vẫn đang nằm mơ. Cố Gia Duệ đang bày tỏ tình cảm với mình sao? Anh muốn thử mối quan hệ ấy với cậu ư? Giọng nói của cậu run rẩy, Thiện Lương cầm lấy tay Cố Gia Duệ, hít thở thật sâu mà ngửi mùi hương dễ ngửi trên người anh: “Trong khoảng thời gian này, chẳng phải chúng ta vẫn luôn như vậy hay sao? Tuy lấy danh nghĩa là anh em, nhưng những việc mà người yêu của nhau mới làm, chúng ta cũng đã làm, cậu có nhận ra không?” Cố Gia Duệ suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Cái xã hội chủ nghĩa kia có tính đặc sắc, cho nên là đặc sắc xã hội chủ nghĩa. Mà tình cảm anh em của hai chúng ta cũng có đặc sắc, cho nên là đặc sắc tình anh em, rất đặc sắc, vô cùng vô cùng đặc biệt.” “Cậu nói như vậy, sau này giáo viên dạy chính trị cũng giống như Mạnh Khương Nữ đầu thai, khóc đến mắt sưng húp.” Thiện Lương tức giận đến cười lên: “Cậu thôi đi.” Cố Gia Duệ yên lặng cười một tiếng, anh sờ mu bàn tay của Thiện Lương: “Cậu đồng ý với tôi, đồng ý với tôi đi được không?” Thiện Lương hơi há miệng, nhưng một thoáng sau, cậu lại mím môi lại, không nói một lời nào.
Trong một giây ấy, Thiện Lương đã nhanh chóng nghĩ lại. Thật ra Thiện Lương có thể cảm giác được yêu cầu lúc này của Cố Gia Duệ cũng không có nghiêm túc như cậu nghĩ. Nó càng giống như điều khiển bởi tình cảm hỗn loạn không rõ và cơn dục vọng điều khiển. Mười một năm, hai người đều ràng buộc nhau bởi danh nghĩa anh em, nếu để Cố Gia Duệ lập tức đối xử với cậu tựa như người yêu với nhau, sự chuyển biến này cũng thật đúng là không nhanh như vậy. Thiện Lương ho nhẹ một cái: “Cậu để tôi suy nghĩ một thời gian đã.” “Lương Lương, cậu đồng ý với tôi đi.” Cố Gia Duệ vẫn như cũ mà dùng ánh mắt trông mong nhìn Thiện Lương. “Chuyện bây giờ chúng ta làm chẳng phải là chuyện mà người yêu của nhau mới làm sao.” Thiện Lương hơi nhíu mày: “Tôi có thể làm những việc mà người yêu làm cho nhau với cậu, nhưng cậu cũng phải cho tôi thời gian để suy xét.” Đã cần thời gian để nghĩ kỹ, lại còn phải làm những việc kia với anh. Nếu Cố Gia Duệ cầu một tiếng, Thiện Lương sẽ đồng ý thuận theo, như vậy thì Cố Gia Duệ còn sẽ còn nghiêm túc nữa sao? Sự hứng thú của anh có thể sẽ nhanh chóng phai nhạt không? Sau này, mối quan hệ của hai người bọn họ còn có thể giống như bây giờ được không? Thiện Lương không dám đánh cược chuyện này. Cậu lựa chọn suy nghĩ lại một lần. Cố Gia Duệ nhíu mày, đối với lời Thiện Lương nói, anh giống như không đồng ý, lại không cảm thấy đủ vừa lòng. Cố Gia Duệ cúi đầu, hung tợn mà cọ xát một hồi trên môi Thiện Lương: “Sớm muộn gì cậu cũng sẽ đồng ý.” Ngày hôm sau, sau khi rời giường, Cố Gia Duệ càng so với ngày thường cần mẫn hơn mà đi mua đồ ăn sáng và sữa đậu nành cho Thiện Lương. Hai người ăn đến mức no căng, bọn họ cùng nhau đi bộ đến trường học.
Hôm nay là thứ hai, sau giờ tự học sẽ có nghi thức kéo cờ. Cố Gia Duệ cầm cờ của lớp, anh dẫn cả lớp xếp hàng đi ra sân thể dục đứng. Bầu trời xanh thẳm, mây trắng nhè nhẹ từng đợt trôi nổi trên không trung, ánh nắng ấm áp chiếu xuống sân thể dục, nó phủ lên mặt cỏ xanh mướt cùng với các bạn học sinh đang mặc đồng phục trắng xanh. “Lại là thứ hai, trời.” Ủy viên thể dục lớp mười chín lười nhác mà duỗi người, sắc mặt đau khổ: “Tại sao lại là thứ hai chứ? Tôi cứ có cảm giác thứ bảy giống như không tồn tại, việc này có đau khổ hơn cả việc học ấy chứ!” “Suỵt.” Cố Gia Duệ liếc cậu ta một cái, hất cằm ý chỉ người trên sân khấu: “Vợ tôi đang nói kìa, cậu nghiêm túc nghe cho tôi.” Ủy viên thể dục lớp mười chín le lưỡi. Lúc này, Thiện Lương đang đứng trên sân khấu phát biểu. Lần trước Thiện Lương đứng đầu khối mười hai, là người có thành tích tốt nhất khối, sau đó bị cô giáo chỉ định lên phát biểu trong giờ chào cờ. Thiện Lương cầm bản thảo mình đã viết, chọn những việc đã xảy ra trong hôm nay để giảng giải một đạo lý nào đó cho mọi người nghe. Thiện Lương nhìn bản thảo, đọc to: “Các bạn học, các thầy cô, hôm nay là ngày mười bảy tháng mười hai, trong quá khứ, đã từng có……” Cố Gia Duệ nghe vô cùng nghiêm túc. Nhưng ngay khi anh nghe được mấy chữ ngày mười bảy tháng mười hai, bỗng nhiên Cố Gia Duệ chợt nhớ ra một điều gì đó. Đm. Anh thật là đãng trí. Sắp tới ngày kia rồi, vậy mà anh lại quên mất!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]