Vòi hoa sen phun ra dòng nước ấm áp, dội lên người của Thiện Lương.
Trong phòng tắm bật sáng, hơi nước lan tỏa, mơ hồ.
Thiện Lương nhắm mắt lại, cảm nhận dòng nước ấm đang chảy trên người, sau đó cậu mở mắt ra, trong mắt là cảm xúc mê mang, phức tạp.
Thế nhưng cậu lại thật sự dùng miệng làm chuyện như thế cho Cố Gia Duệ.
Thật là xấu hổ quá đi.
Thiện Lương vỗ vào hai bên má đỏ nóng bừng của mình, lát sau lại ngẩng đầu lên để dòng nước chảy xuống cổ, chảy qua yết hầu, chảy qua ngực.
.............................
Tắm rửa xong, cậu dùng khăn lông lau qua người. Thiện Lương lấy áo ngủ bên cạnh mặc lên người, tay ấn vào tay tay nắm cửa, cậu hít sâu một hơi.
Khi làm việc đó, vừa nhiệt tình lại điên cuồng.
Mà làm xong chuyện này rồi, Thiện Lương lại khôi phục vẻ bình tĩnh, cậu cảm thấy vừa thấy xấu hổ vừa ngại ngùng.
Đây có phải là điều mà người ta thường nói, trước khi loát thì dâm như ma, mà sau khi loát thì thánh như Phật sao?
Thiện Lương cười khổ một tiếng, cầm lấy tay nắm cửa và bước ra khỏi phòng tắm.
Cố Gia Duệ đã tắm rửa xong, lúc này anh đang nằm trên giường. Trong phòng có máy sưởi nên không lạnh lắm, vì vậy Cố Gia Duệ cũng không đắp chăn đàng hoàng, cơ thể gợi cảm rắn chắc kia cứ như thế lộ ra bên ngoài, cơ bắp phập phồng.
Thiện Lương cầm khăn lông lau tóc rồi ném khăn vào sọt đựng quần áo, đi đến phía mép giường.
Cố Gia Duệ ngẩng đầu lên nhìn Thiện Lương một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sinh-ra-chinh-la-cong-cua-toi/1204396/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.