Thích 42. “Anh chỉ thích trăng đêm đó.”
Tin nhắn thoại bốn giây rất nhanh kết thúc, Mạnh Sơ Vũ cầm điện thoại chớp chớp mắt.
Trước khi nhấn mở tin nhắn thoại này, trong đầu cô hiện lên rất nhiều lý do của những đối tượng mập mờ sau khi bị cô từ chối —
Dụ dỗ “Chờ em đói bụng có lẽ sẽ đổi ý”.
Uy hiếp “Chờ đến khi em xuống mới thôi”.
Tỏ vẻ đáng thương “Nếu thật sự không chờ được em thì anh sẽ đi một mình thôi vậy”.
Thế nên nhìn câu “Vậy anh sẽ chờ xem”, cô cũng không quay đầu lại vào phòng, nghĩ cái kiểu tự nhiên đến đón chẳng nói lời nào, chạy xe đến dưới chân tòa nhà đợi cô này của Chu Tuyển có khác gì của Lâu Văn Hoằng.
Mạnh Sơ Vũ ôm chân ngồi trên sô pha, đặt cằm lên đầu gối, nhấn mở tin nhắn của Chu Tuyển nghe thêm một lần nữa.
Cuộc sống quý giá của cô lại vì anh tốn mất bốn giây.
Được rồi, vẫn khác chút chút.
Mạnh Sơ Vũ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, ánh mắt từ lơ đãng chăm chú, rồi lại lơ đãng.
Tuy chiều nay ở trong cùng một văn phòng, nhưng lúc dạy Thái Nguyên Nghi làm bài tập, rõ ràng cô đã thấp giọng.
Chu Tuyển trò chuyện vui vẻ với Thái Chấn Lâm, đối đáp trôi chảy, lại vẫn dựng tai nghe cô giảng thơ.
Điện thoại trong tay lại rung lên. Ebo ok tr uy en. Ne t
Mạnh Sơ Vũ hoàn hồn, thấy lần này là tin nhắn của bố mẹ.
Mấy tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856438/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.