Thích 40. “Điều ước sinh nhật nói ra sẽ không linh nghiệm.”
Trong toilet, Mạnh Sơ Vũ một tay vội vàng che loa điện thoại, một tay chỉnh thấp âm lượng, cuống quít nhìn xung quanh.
Chắc chắn rằng những phòng bên cạnh đều không có ai mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi cô đứng trước bồn rửa tay nhận được tin nhắn mới, định ấn nút chuyển giọng nói thành văn bản, nhưng tay vừa rửa xong vẫn còn ướt, cảm ứng không nhạy nên đã ấn phải nút phát.
Cả tên họ của Chu Tuyển đều được đọc ra, chỉ cần có cô lao công ở đây, ngày mai cả Sâm Đại sẽ đồn đại ít nhất ba phiên bản về chuyện giữa cô với Chu Tuyển.
Mạnh Sơ Vũ thở dài một hơi, chuyển sự chú ý về lại tin nhắn này, hồi tưởng về “chán” mà Trần Hạnh nói rồi thẫn thờ.
Thứ bảy tuần trước, đi siêu thị về, Chu Tuyển vẫn ôn tồn làm cơm cho cô, cô vẫn không tỏ thái độ thiện chí gì với anh.
Chủ nhật, Chu Tuyển lại đến, cô lại “gươm súng sẵn sàng”.
Sau hai ngày như vậy, tối hôm qua cô nằm trên giường nghĩ đông nghĩ tây, cứ cảm thấy có chỗ không đúng.
Giận dỗi anh, ăn miếng trả miếng với anh, ngay lúc thấy anh khuất phục, cô quả thực cảm thấy rất vui sướng.
Nhưng niềm vui sướng qua đi, tựa như sau khi trò hề kết thúc, xung quanh lắng lại, những gì còn lại chỉ là mỏi mệt, cùng với tự vấn “Tại sao phải làm như vậy?” — Nhiều ngày trôi qua, nỗi tức giận ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856436/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.