Edit: Đậu Xanh
Sáu giờ tối, Thương Nhàn đúng giờ đến một nhà hàng Tây cao cấp nhất tại thành phố C.
Đồng hồ thạch anh treo ở sảnh lớn vang lên tiếng, Thương Nhàn ngồi trên cái ghế lưng cao do phục vụ đã kéo ra....không kém một giây.
Đến nụ cười trên mặt cô cũng không hề thay đổi.
"Thương tiểu thư rất đúng giờ. "
Người đàn ông ngồi ở đối diện nhẹ giọng nói.
"Văn tiên sinh cũng thế. "
Thương Nhàn không chút thay đổi cô nở nụ cười như thể đang đeo một chiếc mặt nạ, đáp lại bằng một cái gật đầu lịch sự.
Để so sánh mà nói, Thương Nhàn thừa nhận, đây được xem như người mà cô xem mắt....không, trong số những người đàn ông cùng tuổi cùng cô dùng qua bữa tối, đây là một vị tương đối xuất sắc về mặt vẻ ngoài.
Ấn tượng ban đầu về ngữ khí và nụ cười khiến người ta cảm thấy không tồi. Không quá đáng không suồng sã, cũng không quá xa cách.
Nếu như không phải tối nay cô đúng thật nên xuất hiện ở một nơi khác....chí ít vẫn đang xoắn xuýt xem có nên xuất hiện ở một nơi khác hay không....nhưng cô tin rằng đây chắc hẳn là một bữa tối có thể nói là vui vẻ.
Nghĩ như thế này, Thương Nhàn nhìn điện thoại đặt ở góc bàn tựa như tùy ý.
Vì muốn phối hợp với bộ lễ phục này, cô không thể không tháo xuống chiếc đồng hồ mà bản thân mình thường hay đeo trên cổ tay, lúc này đây xem thời gian cũng chỉ có thể dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/3517045/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.