Edit: Đậu Xanh
"Cô chính là cái người muốn ngủ với Bạc Ngật đó sao?!"
Thương Nhàn:" ............ "
Trong bầu không khí yên lặng ngượng ngùng không thể nói thành lời.
Cả ba người đại khái cùng lúc đình trệ hết mấy giây, sau cùng vẫn là người pha chế rượu dưới cái nhìn sắc lẹm tựa như mang dao của Bạc Ngật, ngượng ngập sờ sờ sau đầu cười nói:
"Không phải, cái gì nhỉ, tôi lỡ lời..."
Người pha chế rượu giơ tay lên không nặng không nhẹ vỗ vào miệng của mình một cái, sau đó tâm tình phức tạp âm thầm đánh giá Bạc Ngật từ trên xuống dưới.
Dáng vẻ dường như vô cùng lo lắng cậu có phải đã bị Thương Nhàn ăn hết sạch sẽ rồi hay không.
Thương Nhàn thấy vậy, không nhịn được bật cười.
Khuỷu tay của cô nhẹ nhàng chống lên quầy bar, nhẹ giọng cười:" Yên tâm đi, tôi là cô giáo của cậu ấy. Là một công dân tốt biết tuân thủ luật pháp, bảo vệ người chưa thành niên. "
Người pha chế rượu:" ....."
Người pha chế rượu:" Cô giáo??!! "
Bạc Ngật không chịu được ánh mắt kinh ngạc ấy của người pha chế rượu, khuôn mặt tuấn tú của cậu bất giác ngoảnh đi, khẽ ho vài tiếng.
Thương Nhàn bắt đầu đáp lại lời của người pha chế rượu.
"Nhưng mà ông chủ của các người rất to gan nha, " Cô cười cười đùa nghịch cái ly thủy tinh nhỏ nhắn ở trước mặt, lúc nói chuyện khẽ nâng mắt lên với vẻ lười biếng, cô cười như không cười," Làm cái ngành nghề này, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/3517044/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.