Mọi người nhìn theo phương hướng Lệ Triết chỉ. 
Nhìn rõ cô gái ngồi cạnh cửa sổ sát đất, cả đám không khỏi ngây người vài giây. 
Váy đỏ, da trắng như ngưng chi bạch ngọc. 
Từ trán đến cằm, từng tấc ngũ quan trên khuôn mặt hình hạt dưa đều tinh xảo—— tinh xảo gần như hoàn mỹ. 
Khí chất và ánh mắt của cô gái vô cùng sạch sẽ, mang theo tiên khí; bởi vì ngũ quan quá đẹp nên có một tia yêu dã khó tả. 
…… Liếc mắt một cái là biết, là tai họa to lớn. 
Thương Ngạn lười biếng thu hồi tầm mắt. 
Một suy nghĩ xẹt qua trong tâm trí. 
—— 
Hình như làn da của nhóc con cũng trắng như này, không biết gương mặt sẽ ra sao…… 
“…… Ngạn ca! Tôi yêu rồi! Tôi thật sự yêu rồi ——” 
Bên cạnh, Lệ Triết kích động nhảy lên tại chỗ. 
“Cô ấy quá đẹp, lần đầu tiên trong đời tôi thấy cô gái đẹp như này! Tôi muốn ——” 
Nói đến đây, Lệ Triết hậu tri hậu giác cảm nhận được tầm mắt rét lạnh của Thư Vi nhìn qua đây. 
Lệ Triết: “……” 
Sao cậu ta có thể quên mất bên cạnh còn một vị Thư đại hoa khôi của trường chứ. 
Lệ Triết chột dạ dời mắt qua những người khác. 
Ánh mắt xúc động khó có thể kiềm chế cảm xúc, Lệ Triết phát hiện, hiển nhiên trong lòng mọi người cũng suy nghĩ không khác gì mình —— nhưng có Thư hoa hậu giảng đường ở đây, cậu ta nhất định phải liều mạng đè nén. 
Lệ Triết tiếc nuối thở dài, lưu luyến nhìn thoáng qua bàn ăn bên cạnh cửa sổ sát đất. 
“Ăn trước đi.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/155244/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.