nhân 
Tối thứ sáu, Tô Mạc Mạc và Văn Tố Tố cùng ngồi xe riêng của Văn gia về biệt thự. 
Văn Trình Châu và Cao Thư Văn hiếm khi cùng ở nhà. 
Văn Tố Tố đứng ở huyền quan* chú ý đến hai người, kỳ quái hỏi: “Ba, sao hôm nay ba về sớm vậy? Có chuyện gì sao?” 
*(Huyền quang: Không gian giữa cửa nhà và phòng khách) 
Trên sô pha, Văn Trình Châu đứng dậy một nửa, thân hình dừng lại. 
Ông và Cao Thư Văn liếc nhau rồi nói: “Ăn cơm trước đi.” 
“…… À.” 
Văn Tố Tố rời khỏi huyền quan. 
Phía sau, Tô Mạc Mạc cũng im lặng đi ra. 
Công việc ở công ty Văn Trình Châu rất bận rộn, tuy Tô Mạc Mạc đã ở Văn gia được hai tuần, nhưng bốn người rất hiếm khi cùng nhau ăn cơm. 
Bữa tối hôm nay an tĩnh khác thường. 
Trong lúc ăn, Tô Mạc Mạc cảm thấy Cao Thư Văn có điều muốn nói, nhưng đều bị Văn Trình Châu bất động thanh sắc đè lại. 
Lòng Tô Mạc Mạc khẽ gợn sóng. 
“Mạc Mạc, đồ ăn hôm nay không hợp khẩu vị của con sao?” Văn Trình Châu đột nhiên hỏi. 
Tô Mạc Mạc ngẩn ra, lắc đầu. 
“……” 
Văn Trình Châu và Cao Thư Văn ngồi đối diện, ông buông chén đũa trong tay xuống. 
“Thật ra hôm nay, chủ nhiệm lớp của hai con gọi cho ba.” 
Đũa Văn Tố Tố dừng lại, “Thầy Lý? Ông ấy gọi cho ba làm gì?” 
“……” 
Văn Trình Châu không có vội nói, dời mắt đến cô gái ngồi ở góc bàn đang giấu mình trong áo hoodie. 
Văn Tố Tố thấy không có gì liên quan đến mình, hậm hực tiếp tục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/155243/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.