Phương Tiểu Nhu cùng Cố Dịch An ngồi ở một bên, Lâm Phàm cùng Lưu Ninh ngồi ở bên kia.
Kỳ thật Lâm Phàm cảm thấy Lưu Ninh có chút không vừa mắt, vốn dĩ cô không muốn ngồi cùng hắn, nhưng thấy hắn bưng mâm muốn ngồi cạnh Cố Dịch An nên cô đành phải ngồi cùng hắn.
Vì không ảnh hưởng chuyện tốt của Phương Tiểu Nhu vẫn là ủy khuất chính mình một chút.
Khi ăn cơm không ai nói chuyện, hai nam sinh ăn tương đối mau, Phương Tiểu Nhu ăn chậm nhất.
Mọi người đều ăn xong rồi cô còn đang chậm rãi ăn, Cố Dịch An cũng không thúc giục cô, liền yên lặng chờ cô ăn xong.
Cậu đã sớm biết cô ăn cơm tương đối chậm, hồi còn nhỏ cũng như vậy, trước kia cũng là cậu chờ cô. Cho nên hiện tại cậu cũng không có cảm thấy kỳ quái gì, nhưng thật ra Phương Tiểu Nhu có chút ngượng ngùng, ba người chờ một mình cô, cô có hơi xấu hổ.
Cũng gắng ăn nhanh, chỉ nghĩ phải nhanh chóng ăn xong, có chút sốt ruột.
Cố Dịch An sợ cô nghẹn, nhắc nhở nói “Ăn từ từ, chúng ta không nóng nảy.”
Phương Tiểu Nhu ngẩng đầu ngượng ngùng cười cười, đem cơm trong miệng cơm nhai, sau đó gật đầu nói “Em sắp ăn xong rồi.”
Cố Dịch An khẽ nhếch khóe môi cười một chút.
Lâm Phàm nhìn ở trong lòng chậc chậc chậc một chút, vẫn cảm thấy mừng thay cho Phương Tiểu Nhu, liền không nghĩ đến cái bóng đèn này. Cô lấy ra khăn giấy xoa xoa miệng, “Tiểu Nhu cậu đừng có gấp từ từ ăn, tớ còn có chút việc tớ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-on-nhu-den-nhuong-nao/875701/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.