🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Giang Thuần cậu đã thi xong chưa?" Hứa Cường ở đầu dây bên kia ngập ngừng.



"Ừ?" Cô nghệch ra.



"Vậy... Cậu đón một chiếc taxi tới bệnh viện XY đi, Từ Phó bị xe đụng... sợ cậu lo nên đợi thi xong tôi mới báo."



Giang Thuần cảm thấy tai mình ù ù, cô đứng ngây ngốc ở cổng trường một lúc. Hai mắt bỗng đẫm lệ từ khi nào không hay biết, chiếc điện thoại bị cô siết đến mức hai tay trắng bệt.



"Giang Thuần bình tĩnh một chút... Hay là tôi qua đó đón cậu nhé?" Hứa Cường thấy cô mãi không đáp, nên lo càng thêm lo.



"Không cần, tớ sẽ đến ngay." Cô nghẹn ngào đáp.



Từ Phó đừng bỏ rơi em, cô thầm cầu nguyện!



Giang Thuần đón taxi đến bệnh viện, lúc này trong đầu cô chỉ có mỗi lời cầu nguyện đó. Đừng bỏ rơi cô, Từ Phó nhất định sẽ không sao đâu. Bọn cô đã hứa cùng nhau đi tới suốt đời mà, không thể nào có việc hắn giữa chừng lại nuốt lời được.



Giang Thuần đi vào bệnh viện, cô thấy dì Từ và Hứa Cường đã có mặt, cô chạy lại nắm tay dì Từ mếu máo hỏi:"Dì dì, anh ấy sao rồi ạ?"



"Tiểu Thuần không sao đâu con, a Phó nhất định phước lớn mạng lớn bình bình an an." Dì Từ nói xong thì nghẹn ngào không kém.



Đứng ở cương vị một người mẹ, làm gì có mấy ai giữ được bình tĩnh vào giây phút này...



Giang Thuần trong lòng giống như có lửa đốt, cách một phút lại nhìn đèn cấp cứu nó vẫn đang sáng không ngừng. Chú

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-o-canh-phong-toi/2906973/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.