Nghe được lời này, Đường Thuần liền biết hành động buổi sáng của mình ông Lý đã biết rồi, lúc này trên mặt có hơi thẹn thùng, lại có hơi áy náy mà mở miệng: “Xin lỗi, là do tôi chơi quá trớn rồi.”
“Nào có, đây gọi là tạo sự náo nhiệt, lúc trước cô chưa tới, cái nhà này lạnh như băng vậy, nếu cô đã chơi vui như vậy, đương nhiên cậu chủ cũng sẽ vui.” Ông Lý cười hì hì mở miệng, hàm ý trong câu nói khiến Đường Thuần lại một lần nữa đỏ mặt.
Ấp úng nửa ngày cũng không nghĩ ra lời nào để phản bác cho nên chỉ có thể bất chấp đón lấy ánh mắt trêu đùa của ông Lý.
Có lẽ là bởi vì tối qua đã trải qua quá nhiều, hai người đều cảm thấy có chút lúng túng, đến mức giữa trưa lúc dùng cơm cũng nói chuyện với nhau rất ít, ngẫu nhiên có vài lúc sẽ chạm mắt nhau, Đường Thuần đều bị dọa đến mức dựng lông toàn thân lên, nhưng hết lần này đến lần khác không đợi cô dời mắt đi, Phó Hạo Nguyệt đã không để lại dấu vết mà chuyển tầm nhìn, dáng vẻ kia cực kỳ điềm nhiên, tựa như quả thật chỉ là sự lơ đãng một chút. Đến mức hai ba lần như vậy thật sự khiến Đường Thuần không nhịn được mà bắt đầu hoài nghi, tối hôm qua tất cả rốt cuộc là thật sự xảy ra, hay là chỉ là một giấc mơ do cô tưởng tượng?
Gần hai giờ chiều, ngay lúc Đường Thuần còn đang ảo não về “Lớp học thư pháp riêng” phải ứng phó như thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-mac-benh-nang/3544196/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.