Đột nhiên bầu không khí trở nên hơi xấu hổ, đang ngoan ngoãn xem kịch vui thì bị điểm danh bất ngờ khiến ông Lý sửng sốt, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc đã lâu không thấy, sau đó ông ấy không nhịn được bật cười thành tiếng, mở miệng nói: “Cậu chủ đang nói gì vậy, tôi đã già rồi, nếu sau này Tiểu Đường muốn tìm bạn trai thì chắc chắn phải tìm người đàn ông giống như cậu chủ mới đúng.”
Ông Lý cười hì hì, sắc mặt nhiều thêm một chút thâm ý và trêu chọc, Phó Hạo Nguyệt liếc xéo ông ấy một cái, nhưng cũng không chọc thủng suy nghĩ viển vông vớ vẩn kia của ông ấy.
Phó Hạo Nguyệt không cho rằng mình là người đáng để phó thác, dù anh tin bản thân có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu trên phương diện vật chất của đối phương, nhưng chung quy vẫn không cho được giá trị về mặt tình cảm.
Sâu trong anh là con người không hề có khát vọng gì về tình yêu, có lẽ vì anh đã nắm giữ đủ nhiều, nhiều đến mức đã mất đi lòng nhiệt tình theo đuổi những thứ mới mẻ, mà tình yêu dường như cũng là thứ có cũng được không có cũng được trong cuộc sống của anh.
Suy cho cùng cũng là thói hư tật xấu của đàn ông, khả năng trong giây phút nào đó cảm giác thích sẽ xâm chiếm trái tim, nhưng với anh mà nói tình cảm ấy có thể kéo dài hay không thì lại là ẩn số chưa biết.
Trong mắt Phó Hạo Nguyệt, so với bản thân anh thì người giống ông Lý, cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-mac-benh-nang/3363443/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.