Cảnh Tiêu liếc mắt nhìn mu bàn tay Trì Thanh Hành rồi rút tay lại, nhàn nhạt nói: “Hiện tại em không có thời gian. Em còn phải đến trung tâm y tế kiểm tra vết thương cho bệnh nhân, đi trước đây. Cảm ơn sữa của anh.”
Tiếng nói vừa dứt, Cảnh Tiêu đã quay người rời đi.
Trì Thanh Hành chậm rãi buông tay xuống, ngồi một lát rồi cũng đứng dậy ra ngoài.
Trước đây, khi đi làm tình nguyện viên y tế ở nơi khác, Cảnh Tiêu cũng thường gặp đội ngũ y tế của quân đội và cùng nhau chữa trị cho bệnh nhân. Hợp tác với nhau giúp mọi việc xử lý thuận lợi hơn, hiện tại cũng như vậy.
Khi lần lượt kiểm tra tất cả các vết thương của bệnh nhân xong, bởi vì Chu Hảo có một ca phẫu thuật lớn nên nữ quân y làm cùng Cảnh Tiêu bị gọi đi. Cảnh Tiêu mang theo một đống chai lọ để điều trị vết thương và quay trở lại phòng điều trị.
Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt đã tới trưa.
Hallie cũng hiểu chuyện, biết Cảnh Tiêu bận rộn nên cô bé cũng không đến bám người, cùng mấy đứa trẻ trong khu nghỉ ngơi chơi đùa.
Cảnh Tiêu rửa tay, định ngồi nghỉ một lát rồi gọi Hallie đi ăn cơm, mới ngồi xuống chưa được mấy phút, Trì Thanh Hành đã bước vào, cũng không đóng cửa lại.
Cảnh Tiêu ngẩng đầu nhìn anh, anh không đội mũ quân đội, mặc đồng phục huấn luyện bình thường, cổ tay áo được kéo lên đến khuỷu tay, lộ ra cánh tay thon dài và rắn chắc. Cặp lông mày sắc như dao cắt, môi mỏng hơi mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-luon-treu-choc-toi/777481/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.