Hàn Gia Tường liếc mắt nhìn Cố Ngạn Thanh với vẻ mặt vô cùng ghét bỏ, cậu hất mặt nghênh ngang đáp trả với giọng điệu đầy thách thức, mỉa mai: “Tôi gọi Phương Châu Hoa là chị gái đấy thì đã sao? Anh cấm được sao? Cứ tưởng Cố tiểu thiếu gia oai phong, hiên ngang như thế nào hóa ra cũng là một kẻ đi trèo tường leo vào phòng của con gái nhà người ta.”
Cố tiểu thiếu gia trừng trừng mắt nhìn Hàn Gia Tường, đúng thật đây là lần đầu tiên anh phải trèo tường, trước giờ anh chưa bao giờ làm mấy chuyện lén lút như thế này: “Cậu thì tốt lành hơn tôi sao? Nói! Cậu đến đây là có âm mưu gì?”
“Nếu tôi có âm mưu gì thì anh nghĩ tôi sẽ ngu ngốc đến mức nói cho anh biết hả?” Hàn Gia Tường hơi nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ đang đứng phía sau lưng của Cố Ngạn Thanh: “Chị gái! Tôi đến đây là muốn hỏi chị một chuyện, chị có từng nghĩ rằng vết bớt trên mặt của chị không phải sinh ra là có không? Chị đã từng thấy ảnh lúc chị sinh ra hay chưa? Ba mẹ của chị yêu thương, cưng chiều chị như thế thì chắc hẳn phải chụp ảnh lại làm kỷ niệm chứ, đúng không?”
Phương Châu Hoa đứng ngây người khi nghe một loạt câu hỏi từ cậu, suy nghĩ lại thì quả thật cô chưa từng thấy ảnh lúc mới sinh của mình. Những gì Hàn Gia Tường vừa nói là sao? Chẳng lẽ cậu biết chuyện gì đó? Không thể nào! Cô chỉ mới gặp Hàn Gia Tường một vài lần mà thôi, làm sao cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ma-ca-rong/3389976/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.