Cố Như hoảng hốt, vội vớ con dao gọt hoa quả bên cạnh chĩa vào hướng Dĩ Triệt.
"Anh...anh đừng qua đây!"
Hắn cư nhiên rất tức giận, nuông chiều cô quá mức, cô lại trở nên chống đối hắn đến mức này.
"Dạo này em gan lớn quá nhỉ?"
Dĩ Triệt cười chua chát, từng bước càng lại gần Cố Như hơn. Cố Như cũng đâu có cái gan to như vậy, từ nhỏ tới lớn cô chưa bao giờ làm thương ai. Cô cầm dao lên cũng là vì một phần hoảng hốt, phần còn lại là muốn hù dọa hắn thôi.
Hắn càng ngày càng áp sát cô, đôi tay mảnh khảnh nắm chặt đằng chuôi run rẩy liên hồi.
Dĩ Triệt ngày càng quá đáng, hắn tiến đến hướng phía mũi dao vào tim mình. Hắn cũng biết đau chứ, cô nói muốn chia tay hắn, hắn đau còn hơn dao đâm gấp vạn lần.
Cố Như sợ hãi trợn to mắt, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại, đôi mắt to tròn rũ xuống, thả rơi con dao.
"Anh biết em không nỡ mà"
Hắn nhếch miệng cười mãn nguyện. Bàn tay to lớn đỡ đằng sau chiếc eo nhỏ nhắn, đầu ghé sát tai cô thủ thỉ
"Bắt được em rồi"
Cố Như vẫn không khỏi lo sợ, bàng hoàng, toàn thân run rẩy không thôi. Cô biết bây giờ cô theo hắn về căn biệt thự đó, cô sẽ mất hoàn toàn tự do.
Không để Cố Như suy nghĩ thêm nữa, bàn tay hắn đập vào gáy cô trúng điểm huyệt, Cố Như liền ngất đi trong vòng tay hắn.
Nhưng lần này hắn lại chuyển đến một căn biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ke-cuong-chiem-doat/3619629/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.