Ngày hè nóng hầm hập, không có điều hòa, chỉ có mấy cây quạt lớn gắn trên tường, quán ăn vẫn náo nhiệt như thường lệ.
Một chiếc bàn gỗ kê bên ngoài, hai người đàn ông ngồi với nhau, một trong hai người có giọng nói sang sảng, người ngồi ở trong quán cũng có thể nghe rõ.
Lưu Tỉ ôm vai Chử Ưng cười to: "Ông mặc bộ tây trang kia vào... đúng thật là đẹp trai quá mức quy định!"
Chử Ưng cười, chửi: "Cút đi."
Lưu Tỉ rót đầy chén cho Chử Ưng: "Lâu lắm không gặp, tôi mà biết trước ông đã xuất ngũ thì nhất định sẽ là đứa đầu tiên rủ ông đi uống rượu."
Chử Ưng hừ khẽ một tiếng, không tiếp lời.
Hai người họ là bạn từ thuở nhỏ, đến khi trưởng thành, Chử Ưng nhập ngũ, Lưu Tỉ theo nghề kinh doanh, tuy ít có dịp trò chuyện nhưng quan hệ vẫn luôn thân thiết như cũ.
"Ting..."
Âm báo của điện thoại nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.
Lưu Tỉ bực mình bảo: "Ưng Tử, sao điện thoại ông cứ kêu mãi thế, kêu suốt cả tối rồi đấy."
Chử Ưng lấy ra xem thử, quả nhiên lại là tin nhắn vô thưởng vô phạt của Túc Nghệ, anh ta còn chưa kịp cất điện thoại đi thì Lưu Tỉ đã kêu lên.
"Túc Nghệ nương nương?" Lưu Tỉ sửng sốt, "Là cái cô ngôi sao kia hả?"
Chử Ưng đang uống dở chén rượu, không trả lời.
"Có đúng không?" Lưu Tỉ thấy vẻ mặt đối phương nghiêm lại thì cười lại càng tươi, "Ôi, mà đúng thật thì ông mau cho tôi số cô ấy đi, tôi để ý cô em này lâu rồi."
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-cua-toi/31906/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.