Trần Ương đi rồi, Túc Nghệ vừa đi vừa bấm điện thoại nhờ Ngô Tuyết in kịch bản chị ấy nhận được ra.
Hôm nay Chử Ưng tới cùng với tài xế, không phải việt dã mà là một chiếc Mercedes Benz, cô ngồi vào ghế sau, người đàn ông bỏ tập tài liệu đang cầm xuống hỏi: "Nói chuyện xong rồi à?"
Trong xe mở máy sưởi, Túc Nghệ cởi áo vét khoác trên người ra đáp: "Vâng."
Chử Ưng cầm lại áo khoác phủ lên đầu gối cho cô.
"Chú Mã, cho xe chạy thôi."
"Vâng."
Chú tài xế nhìn thẳng đường trước mặt, xe từ từ chạy đi.
Túc Nghệ tựa vào tay Chử Ưng, Chử Ưng để yên cho cô dựa, tiếp tục ngồi đọc tài liệu.
Ngô Tuyết nhắn lại rất nhanh.
Ngô Tuyết: "Kịch bản để bên phòng em đấy. Giờ em đang ở đâu? Có rảnh thì lên weibo đăng bài xin lỗi đi."
Túc Nghệ nương nương: "Xin lỗi gì ạ?"
Ngô Tuyết: "Cái câu "liên quan quái gì tôi" ấy, bên PR bảo em xin lỗi đi, đỡ phải rách việc, em muốn tự làm hay để chị vào nick của em làm thay?"
Túc Nghệ nương nương: "Để em tự làm."
Cô mở giao diện đăng bài mới trên weibo, nhíu mày suy nghĩ, viết viết xóa xóa, một lúc lâu cũng chẳng viết được mấy dòng.
Túc Nghệ thở dài.
Chử Ưng nâng vai đẩy đẩy cô: "Sao thế?"
"Không có gì." Túc Nghệ nói nhỏ, "Xem điện thoại trên xe nên em bị chóng mặt."
Tốc độ xe lập tức chậm lại, chú tài xế lo lắng hỏi: "Tại tôi lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-cua-toi/2234492/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.