Lúc rời khỏi cửa hàng trang sức, Tâm Dao vừa cảm thấy vui vừa thấy lo. Vui vì ánh mắt ngưỡng mộ mà những nhân viên và những người khách khác trong cửa hàng nhìn cô, như thể cô là người may mắn nhất trần đời khi có một người chồng như thế. Lo là vì không biết tại sao hắn lại thay đổi quá nhiều, không biết còn có ẩn tình gì hay không. Nếu là trước đây, có lẽ nam chính nhìn cũng không thèm nhìn một cái.
“Sao… sao đột nhiên lại tốt với tôi như vậy? Tôi không quen…”
“Không thể sao?” Hắn không đáp mà hỏi ngược lại. Tâm Dao lắc đầu: “Không phải. Chỉ là cảm thấy anh rất lạ mà thôi. Khai thật đi, có phải anh làm gì có lỗi với tôi nên muốn chuộc lỗi không?”
Dịch Thành im lặng một lúc rồi khẽ gật đầu. Tâm Dao trố mắt nhìn hắn, ngay khi cô định hỏi hắn đã làm cái gì thì hắn đã dừng xe lại trước một nhà hàng. Hắn bước xuống xe, mở cửa xe rồi dẫn cô xuống. Tâm Dao nhìn bàn tay hắn chìa ra trước mắt mình, bĩu môi rồi không thèm đặt tay vào. “Anh làm gì sai?”
Nếu bây giờ hắn dám nói thật là muốn ly hôn, vậy một nửa tài sản của hắn sẽ chuyển về tay cô.
“Xin lỗi em vì chuyện trước đây.” Dịch Thành cũng không biết nên giải thích chuyện này như thế nào. Hắn mặc kệ cô đang không tình nguyện, tay nắm tay cô đi vào trong gọi món. Bây giờ cô không cần hiểu hắn, chỉ cần chậm rãi thích nghi rồi lần nữa mở lòng với hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558506/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.