Ngày hôm sau, Tâm Dao ngoan ngoãn đi theo Dịch Thành. Món quà kia cô vẫn chưa mở ra, phần vì sợ “ý nghĩa” của nó mà không dám mở, phần lại không muốn trả về cho chủ nhân. Bởi thế, cô vẫn giữ nó trong phòng mình.
Dịch Thành lái xe đưa cô tới một cửa hàng lớn để chọn váy dạ tiệc, định là sau khi chọn váy xong sẽ đi chọn trang sức rồi đưa cô đi ăn. Người chủ cửa hàng biết hai người, vừa nhìn thấy liền mỉm cười chào hỏi rồi dắt hai người đi chọn. Tâm Dao có chút ngại ngùng, đây vẫn là lần đầu tiên bản thân cô đến nơi xa xỉ như thế này. Bỗng, hắn nắm cổ tay dắt cô vào trong.
“Cứ chọn cái nào mà em thích.” Hắn nói. Tâm Dao gật gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn quanh. Những bộ váy lộng lẫy tinh xảo. Mỗi chiếc váy đều được mặc lên người một con manocanh, bên dưới có một tấm bảng nhỏ ghi thông tin cũng như giá trị của bộ váy. Tâm Dao buông tay Dịch Thành ra, cẩn thận đi vòng quanh để xem từng bộ váy. Nhìn mức giá trên trời đó, cô khẽ nuốt nước bọt.
Nguyên chủ là thiên kim tiểu thư, cành vàng lá ngọc, đối với việc này hẳn là đã quen thuộc. Nhưng cô thì khác! Trước đây cùng lắm cô cũng chỉ là một nhân viên làm công ăn lương bình thường, giá tiền bằng nửa năm tiền lương trước đây của cô cộng lại chỉ để mua một bộ váy làm cô cảm thấy hơi xót.
Tuy nhiên, nghĩ tới thân phận bây giờ của mình – một tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558504/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.