Tâm Dao ngơ ra, mất một lúc sau mới tiêu hóa được lời nói của hắn. Nhìn vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng, cô còn tưởng là mình nghe nhầm. Nhưng không, hắn lập lại lần nữa: “Chỉ cần mẹ thấy chúng ta hạnh phúc bình thường thì sẽ nhanh chóng trở về.”
“Tôi không đồng ý!” Tâm Dao lập tức lên tiếng. Nếu diễn vai một đôi vợ chồng hạnh phúc, vậy không phải sau này cô muốn ly hôn sẽ càng khó khăn hơn sao? Không được! Tuyệt đối không thể được!
“Vậy cô đừng thấy khó chịu khi mẹ ở đây một thời gian dài.” Dịch Thành bình thản trả lời. Hắn không sợ mẹ ở lại đây bao lâu, ngược lại, Tâm Dao sẽ là người gặp rắc rối.
Tâm Dao cắn môi, nhăn mặt làm ra vẻ nghiêm trọng. Cô hỏi lại: “Thật sự không còn cách khác sao?”
“Không có.” Hắn cứ tiếp tục ăn như thể không nhìn thấy biểu tình khó xử của cô. Để cô suy nghĩ thêm một lúc, hắn lại nói: “Chi bằng cứ diễn đi, sau khi mẹ về tôi sẽ nghĩ đến chuyện ly hôn.”
“Thật không?” Nghe đến hai chữ ly hôn, hai mắt Tâm Dao liền sáng lên. Hai ngày đổi lấy cả quãng đời còn lại yên bình, coi như cô cũng không lỗ. Bất quá cũng chỉ là hai ngày mà thôi, sẽ trôi qua rất nhanh. Nghĩ vậy, Tâm Dao liền gật đầu đồng ý.
Ở một góc mà cô không thấy được, khóe môi Dịch Thành khẽ câu lên tạo thành nụ cười nhạt. Từ khi nào đầu óc Tâm Dao trở nên đơn giản như thế nhỉ? Hắn chỉ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558483/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.