Tâm Dao chớp chớp mắt, sau đó bật cười. Sao cô có thể quên mất Hải Nguyệt là một người có trí tưởng tượng rất phong phú nhỉ? Hải Nguyệt thường hay vẽ vời trong đầu ra những câu chuyện trên trời dưới đất dù chỉ là xảy ra một chuyện rất đỗi nhỏ nhặt. Cô lắc đầu, trả lời: “Bây giờ không có!” 
Bây giờ thì không có, nhưng vài tháng nữa sẽ có. 
“Không thể nào! Mày cố chấp như thế, nếu hắn ta không có người bên ngoài thì sao mày có thể từ bỏ được!” Hải Nguyệt vẫn không tin bạn mình. Cô nàng đăm chiêu suy nghĩ, vẽ ra bảy bảy bốn mươi chín cái tình tiết thường thấy trong tiểu thuyết, sau cùng là chốt lại: “Nhất định hắn có nhân tình trong công ty, đúng không?” 
Tâm Dao lười phải giải thích với Hải Nguyệt, bởi dù cô có nói thế nào thì cô nàng cũng sẽ không tin. Bởi thế, Tâm Dao quyết định cho qua. “Thôi thôi đừng bàn nữa, nhanh ăn đi rồi chúng ta đi tiếp.” 
Thái độ này trong mắt Hải Nguyệt lại trở thành trốn tránh, cô nàng càng thêm chắc chắn là tên kia phản bội bạn mình. Ăn được một nửa, Hải Nguyệt lấy cớ vào nhà vệ sinh để gọi điện thoại. Người cô nàng gọi là một thám tử tư, yêu cầu đưa ra cũng khá đơn giản: “Điều tra những người phụ nữ thường xuyên ở gần tổng giám đốc Dịch thị.” 
Tâm Dao có thể cam chịu, nhưng Hải Nguyệt thì không! Thân là bạn thân đã mười mấy năm, làm sao cô nàng có thể nhắm mắt làm ngơ nhìn bạn mình bị người ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558470/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.