Nửa tháng đã trôi qua nhưng Dư Mục Ca vẫn chưa xuất hiện
Cảm giác như cuộc sống này thiếu mất một cái gì đó rất quan trọng.
Trống trãi, khiến người không quen
2
“Mục Ca.” Lục Giang Minh nhìn vẻ mặt vừa vui sướng lại như đau khổ của Mục Duyên, lẩm bẩm tự nói.
Mục Duyên thở hổn hển: “Anh, anh Lục?”
Lục Giang Minh nhanh chóng lấy lại tinh thần, động tác nhanh hơn.
Mục Duyên hừ nhẹ một tiếng, gắt gao cắn môi dưới, như thể không chịu nổi những cú thúc của hắn.
Thật khác với cậu
Loading...
Một tia cảm xúc phức tạp hiện lên trong mắt Lục Giang Minh.
Dư Mục Ca sẽ không bao giờ chịu đựng như Mục Duyên, cậu sẽ đá một chân lên eo hắn, kêu hắn làm nhẹ một chút
“Có đau không?” Lục Giang Minh cúi đầu chạm vào môi của Mục Duyên
Mục Duyên lắc lắc đầu, vẻ mặt có hơi tái nhợt mang theo ý cười: ” Bởi vì là anh Lục, cho nên không đau.”
Nghe vậy, Lục Giang chợt dừng động tác, sau đó thì nhẹ nhàng hôn lên môi Mục Duyên
Trước đó, ngoài Dư Mục Ca ra, từ trước đến giờ hắn chưa từng hôn người khác, cho dù đó là đàn em Hàn Lâm mà hắn thích nhất.
Lục Giang Minh quen biết Hàn Lâm từ khi hắn còn là hội trưởng Hội Học Sinh ở trường đại học.
Ngày đó, gã tới phỏng vấn với mong muốn được tiến vào Hội Học Sinh, kết quả lúc tự giới thiệu đã làm ra chuyện ngớ ngẩn.
Bởi vì gã ta ta bị sắc đẹp của Lục Giang Minh dụ dỗ nên nói nhầm tên của mình thành “Lục Lâm”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-biet-toi-da-chet/1505005/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.