Nghê Bảo Gia cau mày: “Ngày mai tôi phải dậy sớm.”
Chu Văn Đường rít một hơi thuốc, đột nhiên cảm thấy rất nhàm chán. Nguyên nhân tối nay có cái màn này là vì cái gì chứ, còn không phải vì anh cảm thấy không cam tâm sao. Anh bay từ London đến Nam Kinh, thời gian bay gần mười bốn tiếng. Vừa hạ cánh, anh đã bảo Lý Thước lái xe đến khách sạn, nhưng anh đã nhìn thấy cô và cái gã đàn anh đáng ghét Khang Hạo đang cười nói ở cửa khách sạn.
Cảnh tượng kia vô cớ khiến người ta khó chịu, những chuyện đã qua lại hiện lên trong đầu anh, những lời nói giả giả thật thật của cô. Anh không khỏi so đo tính toán, việc khi ấy cô cười tủm tỉm với anh và bảo rằng em chỉ thích anh thôi có bao nhiêu phần là thật lòng chứ.
Chu Văn Đường vứt tàn thuốc: “Xuống xe.”
Nghe vậy, Nghê Bảo Gia do dự một chút, giơ tay ấn vào tay cầm xe sau đó mở cửa rồi xuống xe.
Cô vừa đóng cửa xe lại, anh lập tức khởi động xe và lái đi.
Nghê Bảo Gia đứng đó một lúc rồi quay người đi về khách sạn.
Những ngày tiếp theo, Nghê Bảo Gia không gặp lại Chu Văn Đường, cô và các thành viên trong tổ dự án đang bận tối mắt tối mũi viết bản đăng ký kêu gọi đầu tư. Ngay cả việc gặp Mễ Lạp cô cũng không có thời gian.
Chính Mễ Lạp đã bảo Trần Diên lái xe đến khách sạn nơi cô ở và bỏ một thùng canh chua cá vào hộp giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3646799/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.