Chu Văn Đường mặc một bộ vest màu xám, không có cà vạt, hai cúc áo đã mở. Chiếc áo khoác vest mà anh mặc không được thẳng thớm lắm, như thể vội vội vàng vàng đi từ nơi khác đến, trên tay áo còn có vài nếp nhăn.
Chu Văn Đường đưa tay đóng cửa lại, gật đầu nhẹ với những người ngồi trong bàn và nói: “Tôi đến muộn.”
Vẻ mặt Nghê Bảo Gia không thay đổi.
Tiểu Lương ghé sát vào tai cô, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: “Dáng dấp của nhà đầu tư này trông đẹp quá, những người giàu có ở Nam Kinh đều đẹp trai như vậy sao?”
Nghê Bảo Gia nghiêng đầu, nhẹ giọng nói: “Anh ấy là người Bắc Kinh.”
Tiểu Lương tò mò nhìn cô, chớp chớp mắt: “Chị, sao chị biết? Chẳng lẽ hai người có chuyện cũ gì đó?”
Ngay lúc Nghê Bảo Gia đang suy nghĩ nên xử lý thế nào thì nghe thấy người quản lý cấp cao đang giới thiệu những người trong bàn ăn với Chu Văn Đường. Khi đến lượt cô được giới thiệu, người quản lý nhất thời không nhớ tên cô nên nói: “Ái chà, tên cô ấy khá hay mà đột nhiên tôi không nhớ ra, cô gái, cô tự giới thiệu nhé.”
Nghê Bảo Gia từ chỗ ngồi đứng dậy, bình tĩnh tự tin nói: “Nghê Bảo Gia.”
Chu Văn Đường bình tĩnh liếc cô một cái, nhếch khóe môi: “Cái tên này khá hay.”
Nghê Bảo Gia theo bản năng ngước mắt nhìn anh, lúc này ánh mắt Chu Văn Đường đã lướt qua cô, nhìn về phía Tiểu Lương ngồi bên cạnh.
Nghê Bảo Gia ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3646381/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.