Đến khi mọi người đã ra về, Yên Nhiên cũng trở về căn hộ, Ngự Phong đặt phòng rồi đưa ba mẹ vợ đến khách sạn nghỉ ngơi. Vì anh sợ nếu để họ ở nhà mình thì mẹ sẽ lại không chịu được khi thấy những bức ảnh, vật dụng của con gái. Anh cũng đã nói điều này với ba, tránh không làm mẹ tăng huyết áp nữa. Rồi anh cùng mẹ mình trở về nhà, bà không cảm xúc, định đi thẳng vào phòng thì anh đã lên tiếng:
Về chuyện lúc sáng... không phải con muốn giấu mẹ nhưng thật sự con không biết nên nói như nào với mẹ nữa.Ý con là sao?Có lẽ mẹ chưa xem hoặc đã lướt qua về bài báo vu khống con, nói con là thằng ăn cắp ý tưởng.Bà hơi cau mày, đầy thắc mắc:
Vu khống? Tại sao lại làm vậy?Về chuyện kí hợp đồng với bên đối tác...Ngự Phong kể cho mẹ nghe nhưng chuyện liên quan đến Bảo Phát thì anh lại không nhắc đến. Đến khi anh nói về suy nghĩ của mình rằng không muốn làm liên lụy đến cô nên mới đưa ra đề nghị li hôn thì mẹ anh đã thẳng tay đầy tức giận mà cho anh một bạt tai. Anh ban đầu có chút bất ngờ nhưng không trách mẹ. Bà đầy giận dữ hét lên:
- Con bị điên sao mà lại suy nghĩ như vậy? Con biết thừa rằng con bé yêu con đến nhường nào mà, con nghĩ làm vậy thì mọi chuyện sẽ tốt hơn với con bé sao? Thời gian không phải lúc nào cũng sẽ chữa lành được vết thương trong lòng đâu, có khi nó còn là vũ khí tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3623208/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.