Ngự Phong ngồi đó mà nói trong trạng thái say mềm. Đột nhiên anh dừng lại khi nhớ về vẻ mặt đau khổ và thái độ cầu xin, những lời nói của Bảo Phát lúc trưa, nó khiến anh phải bận tâm rất nhiều. Anh như rơi vào sự túng quẫn mà tiếp tục nói: 
- Nếu làm vậy thì cậu ấy chắc chắn sẽ bị đuổi việc...vậy...ai sẽ lo cho gia đình cậu ấy đây? Tiêu Y à, em nói anh nghe đi, anh nên làm gì đây? Cậu ấy từng kể anh nghe hoàn cảnh gia đình, vợ cậu ấy vì cứu cậu ấy nên mới mất đi khả năng đi lại, phải ngồi xe lăn nên khó xin việc lắm. Giờ cô ấy chỉ có thể ở nhà làm nội trợ và chăm sóc gia đình, không có nguồn thu nhập ổn định. Còn ba mẹ cũng chỉ là những nông dân nghèo, đâu phải khi nào cũng bán được hàng? (1) 
Ngự Phong uống một hơi dài rồi lại nói tiếp: 
- Anh cũng là người chứng kiến cậu ấy từng phải vất vả ra sao khi ba mẹ từng phản bác khi thấy Liễu Vân là người như vậy, khó khăn lắm giờ họ mới chung sống hòa thuận với nhau hơn. Nếu giờ sự việc này mà đưa ra ánh sáng...danh dự cậu ấy chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, ba mẹ và vợ cậu ấy phải làm sao?....Nhưng thật sự...anh mệt quá, anh không biết có thể cố gắng cứu rồi điều này hay không! 
Khi cơn say đã đạt đến giới hạn, vì anh là người hiếm khi sử dụng đồ uống có cồn như này nên chỉ vài lon bia là quá sức chịu đựng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3614538/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.