Tiêu Y đóng cửa lại, cô thở dài nhìn cánh tay đang đỏ dần lên, chạy vào nhà bếp xả nước lạnh qua loa rồi cô lại đến dọn chỗ cơm vương vãi ấy. Nhìn bàn đồ ăn sáng còn nỏng hổi nhưng không có ai ăn, cô mở tủ lạnh chuẩn bị nấu cho anh hộp cơm khác nhưng chỉ còn lặt vặt vài thứ. Cô gấp gáp chạy đi chợ để mua đồ. Dù chỗ vết bỏng ấy làm cô cảm thấy rát và đau nhưng cô cũng không muốn quan tâm mà chỉ lo sợ anh sẽ đói.
Nhưng gấp gáp và vội vàng quá làm con người ta đâu thể tập trung được mà hoàn thành việc gì đó một cách hoàn hảo. Vì cộng thêm sự căng thẳng trong người nên Tiêu Y lại cho ra một hộp cơm có mùi vị tệ hại mà cô nào hay biết. Cô cứ thế bắt xe rồi đi tới công ty của chồng.
Vừa nói chuyện với người ở quầy tiếp tân, chưa kịp bước vào thang máy thì đã có một cánh tay ngăn Tiêu Y lại. Cô bất ngờ, hoang mang khi thấy Gia Hân:
- Cô làm vậy là ý gì?
- Là tôi hỏi cô mới đúng. Muốn đi đâu?
- Chà…Lần đầu gặp cô ở trung tâm thương mại, tưởng đâu cô là một cô gái hiền lành. Chồng tôi cũng đã nói cô nhỏ hơn chúng tôi nhiều tuổi, đáng lẽ phải biết lễ phép chứ nhỉ? Rồi bây giờ thái độ đó là sao?
- Cô đừng tưởng cô là vợ anh Phong thì đã có thể ra mặt ở đây. Dù cô là gì thì cô cũng sẽ bị anh ấy đá ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3573626/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.