A/N: nêu muốn dừng thì dừng ở đây. Đọc tiếp đừng hối hận. >
Thời gian thấm thoát trôi qua, Kibum và Changmin đã ở bên nhau vừa tròn ba năm tính từ ngày Changmin nắm lấy tay anh trên chiếc xe buýt kỉ niệm. Và nói về kỉ niệm, giữa Kibum và Changmin thật sự có quá nhiều kỉ niệm để nhớ. Tất cả giống như một giấc mơ vậy.
Có những điều trong cuộc sống ta không thể nói đó là định mệnh hay sự tình cờ được. Nhưng với Kibum, việc gặp được Changmin là một định mệnh.
[ Thế hai đứa tình chừng nào về?] Giọng Heechul văng vẳng ở đầu dây bên kia.
“ Hai ngày nữa ạ.” Kibum mỉm cười, ôm lấy Changmin đang ngồi trong lòng mình.
[ Nhà Yunho biết chứ?]
“ Biết rồi ạ. Hyung ấy và Yoochun hyung sẽ đón tụi em. Nên hyung không cần ra đâu.”
[Ừ. Vậy nhé.]
Heechul tắt máy. Kibum phì cười đặt điện thoại xuống, tựa cằm lên vai Changmin:
“ Về Hàn, việc đầu tiên là chúng ta đến thăm hyung ấy, nhé?”
Changmin quay lại nhìn Kibum âu yếm:
“ Cảm ơn hyung, Kibum.”
“ Sao lại cảm ơn?” Kibum bật cười, “ vì cái gì chứ?”
“ Vì tất cả.” Changmin cười nhẹ và đặt lên khóe môi người yêu một nụ hôn.
Kibum đã thực hiện được lời nói của mình ba năm về trước. Cậu đã dang rộng vòng tay đón nhận Changmin cùng với tình yêu không thể biến mất của mình. Không chỉ có thế, cậu còn mang lại cho Changmin những thứ mà Changmin nghĩ rằng mình đã đánh mất mãi mãi…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-lover/2082121/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.