Nó mơ màng trong cảm giác nữa thực nữa ảo, cơn sốt đã làm nó không còn ýthức được những chuyện xung quanh nữa! Nó cố gắng mở mắt ra, cố gắng nhớ lại chuyện xảy ra từ nãy tới giờ … Chẳng phải là lúc nãy nó đã té xuống sàn rồi hay sao? Nhưng sao nó chẳng có chút cảm giác đau đớn gì, chỉcảm thấy toàn bộ cơ thể mình đang nằm trên không akhí nhưng đầu và chânđược đỡ bởi một cái gì đó…Bây giờ khi nhớ lại, nó chỉ có cảm giác tò mòmuốn biết chuyện gì đã xảy ra. Nó cố gắng hết sức lực mở toàn bộ mắtra…thì nó bắt gặp ngay đôi mắt lạnh lùng của hắn. Đôi mắt vừa buồn vừacó chút đau đớn, nó đã thấy hắn khẽ chớp mắt cho niềm đau bay đi nhưngcho dù có chớp nhiều đến cỡ nào thì nỗi buồn vẫn không thể bay đi hết,nó vẫn còn đọng lại nơi khóe mắt đó vì nó…quá lớn!
Tim của nó khẽ đập một cách nhanh chóng không như bình thường…Nhận ra đượcđiều đó…nó cố gắng nhìn qua chỗ khác! Ít nhất thì nó cũng biết được làtên Tiểu Thiên đã đỡ nó chứ không phải có bất kì một phép thuật màunhiệm nào khác cứu nó khỏi rơi xuống đất! Dẫu nếu nó thì đó chính làphép thuật kì diệu đã làm hắn bay tới đỡ nó thay cho ý nghĩ ban đầu củanó là hắn sẽ đứng nhìn như một pho tượng vô hồn…
Cuối cùng, sau mọi cố gắng nó đã từ từ ngồi dậy được, tên Tiểu Thiên cũng đã thôi nhìn vào mắt nó nữa mà hắn nhìn đâu đó ra ngoài vườn, ánh mắt củahắn làm nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/2141009/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.