Một bàn tay xuất hiện… bàn tay ngày càng tiến lại gần nó…và khi bàn tay đóxuất hiện chỉ còn cách nó chừng một mét, nó đã nhận ra con ngườiđó…không ai khác chính là Nu…Nu đã cao hơn nó rất nhiều…Nhưng tại saogương mặt cậu ấy không hề thay đổi. Nó cố gắng nhìn kĩ hơn nhưng càng cố nhìn, gương mặt đó đang mờ nhạt dần…đến lúc nó không còn nhận ra gươngmặt Nu nữa…thì cũng là lúc cả người cậu ấy biến mất!!??...
::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Cảm giác bây giờ của nó chỉ là nóng toàn thân, sức nóng đó làm nó khôngmuốn mở mắt ra mặt dù cảm nhận được có một ai đó đang lay người nó,nhưng tất cả chỉ là bất lực vì chính nó còn bất lực với bản thân mìnhkhông thể nào mở mắt nỗi!
Dĩ nhiên, người đang lay nó không ai khác chính là Tiểu Thiên.
- Cậu có chịu dậy không hả? Cậu đè tui muốn ná thở rồi nè
Quả thật lúc này nó đang nằm ngủ say sưa trên người Tiểu Thiên đã vậy cònôm chặt hắn như sợ nếu buông ra thì hắn sẽ đi mất. Tiểu Thiên đành dùngtay đẩy nó sang một bên nhưng nó vẫn không tỉnh và hắn phát hiện ra nóđang ra mồ hôi rất nhiều, hắn vội sờ nhẹ lên trán nó…rồi vội rụt tay lại vì…trán của nó lúc này đang nóng hổi
- Chết rồi con nhỏ này bị sốt rồi. Giờ làm sao đây?
Tiểu Thiên lúc này đang ở trần với những lớp băng quấn khắp người. Nhưngcũng cố gắng đứng dậy đi kiếm thuốc cho nó, cũng may trong nhà hắn córất nhiều thuốc do hắn sống một mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/2141008/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.