Trở về doanh trại Diệp Quân Thanh liên kêu Lâm Vũ và Lâm Xuyên nói:" Hai người cho người đi điều tra xem. Nữ tử hôm nay đứng ở trên thành kia là ai."
Lâm Vũ và Lâm Xuyên nhận lệnh đi làm ngay.
Diệp Quân Thanh chống tay lên bản đồ địa hình trước mặt. Nhớ đến người nữ tử đứng trên thành kia. Hắn cứ có cảm giác rất quen không thể nói được.
Hắn cũng không ngờ cô ta lại có thể điều khiển trận pháp tốt như vậy. Rốt cuộc cô ta là ai.
Hắn vẽ lại trận pháp lúc sáng. Tìm tòi cách phá trận pháp để công thành.
Bên này sau khi thắng trận trở về. Các binh đi ai cũng vui mừng . Lâm Vũ Phong cười với Mạn Ngọc nói:" Hôm nay muội làm tốt lắm. Trận pháp đó thực sự hiệu quả như vậy."
Mạn Ngọc khua tay:[ Chỉ là tạm thời đối phó hắn thôi. Huynh đừng vội mừng quá sớm. Đối thủ của chúng ta không phải hạng tầm thường. Muội e hắn sẽ nhanh chóng tìm được cách phá trận thôi. Phải nhanh chóng nghĩ ra đối sách khác nhanh nhất có thể.]
Lâm Vũ Phong gật đầu:" Ta biết chuyện đó. Nhưng dù sao trận đánh này cũng khiến hắn tồn thất không ít. Vả lại cũng cỗ vũ được sĩ khí của binh lính chúng ta. Mọi người ai cũng vui vẻ cả."
Mạn Ngọc gật đầu ra dấu bảo:[ Huynh về nghỉ ngơi đi.)
Lâm Vũ Phong đi về trại nghỉ ngơi.
Mạn Ngọc cởi bỏ áo giáp. Ngồi phịch xuống trước bàn trà. Nàng không biết cảm xúc trong nàng lúc này là gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3712763/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.