Lâm Vũ Phong vừa trở về liền đi gặp Mạn Ngọc. Hắn tiến đến ôm lấy Mạn Ngọc nói:" Muội muội ta xin lỗi bấy lâu nay ở gần muội như thế mà ta không nhận ra."
Mạn Ngọc vỗ vỗ lưng hắn. Lâm Vũ Phong thấy muội muội không nói gì lại hỏi:" Muội giận ta hay sao. Ta xin lỗi muội nói chuyện với ta được không."
Mạn Ngọc dơ tay chỉ vào miệng mình rồi xua tay ý chỉ mình không nói được. Rồi lại ra kí hiệu hỏi hắn có phải là
Lâm Vũ công tử không.
Lâm Vũ như không tin. Giữ hai cánh tay Mạn Ngọc hỏi:" Phải ta là Lâm Vũ công tử. Muội không thể nói chuyện được sao. Ta nhớ lúc trước muội vẫn nói chuyện được mà. Đã xảy ra chuyện gì sao muội lại thành ra thế này."
Lúc này sư phụ nàng đi vào bà giải thích cho hắn nghe. Biết được hắn đau lòng cho Mạn Ngọc. Hắn hận tên Diệp Quân Thanh kia đã làm muội muội hắn như vậy.
Giang Triệt từ ngoài chạy vào báo cáo:" Điện hạ, thuộc hạ có việc quan trọng muốn nói riêng với người."
"Có chuyện gì không thể nói ở đây được."
Giang Triệt nhìn sang Mạn Ngọc rồi lại nhìn Lâm Vũ Phong nói:" Việc quốc gia đại sự mong người theo thuộc hạ ra ngoài."
Lâm Vũ Phong tạm biệt muội muội hắn rồi rời đi cùng Giang Triệt.
Lâm Vũ Phong vừa đi vừa hỏi:" Có việc gì mà ngươi không thể nói trước mặt họ."
Giang Triệt đáp:" Điện hạ vụ việc một nhóm binh lính mặc quân phục Thanh Quốc chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3711970/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.