Thấm thoát đã gần đến ngày thành hôn Hai phủ đều giăng đèn kết hoa chuẩn bị tất bật. Mạn Ngọc xem xét lại vài thứ nàng sẽ đem theo. Mấy hôm trước người của nhị hoàng tử đem sính lễ đến. Sính lễ cho nàng cũng chỉ có hai rương. Một rương vàng bạc châu báu và một rương vải lụa. Tất cả mọi người ai cũng sửng sờ. Dù gì cũng là lấy Mạn Ngọc làm thứ phi. Hắn lại là nhị hoàng tử. Vậy mà sính lễ cho thứ phi của hắn còn thua cả một thiếp thất. khi được hỏi đến thì bọn họ nói vì phải lo sính lễ cho chính phi rồi nên về phần thứ phi cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mạn Ngọc cười giễu cợt chính mình. Mang danh tiên đế định hôn. Thánh chỉ hạ xuống vậy mà nàng còn thua một người làm thiếp thất.
Thanh Nhi liên tục chửi:" Tên nhị hoàng tử này cũng thật quá đáng. Dù gì tiểu thư cũng được ban hôn cho hắn. Nhà hắn thiếu gì tiền lại có thể keo kiệt sính lễ cho người như vậy chứ. Dù có là cho chính thê của hắn thì ít nhất với tiểu thư hắn cũng nên có trách nhiệm một chút chứ. Đúng là bạc bẽo mà."
Tối hôm đó Hạ phu nhân gọi Mạn Ngọc qua trò chuyện. Mạn Ngọc tới phòng hành lễ với bà rồi ngồi xuống.
Hạ phu nhân cất lời:" Mạn Ngọc con sắp phải xuất giá rồi. Không còn như trước kia được nữa. Người ta nói xuất giá tòng phu. Con về bên đó phải cư xử sao cho khéo. Nhìn lại nhị hoàng tử không hề yêu quý gì con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3648634/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.