Trở về thực tại nàng nhìn qua vị Lãm Nguyệt công tử nhìn lại cây sáo hắn đang thổi đích thực là cây sáo năm xưa nàng đưa cho hắn. Nhưng sợi dây ngọc bội hắn đeo trên cổ nàng giờ đã mất rồi. Nàng làm sao ăn nói với hắn đây đó là vật mà mẫu thân hắn để lại cho hắn. Mà cũng không chừng hắn sẽ không nhận ra nàng nữa rồi cho rằng nàng là kẻ lừa đảo. Trước đây nàng luôn ao ước được gặp lại thiếu niên kia cùng nhau thực hiện lời hứa thổi khúc sáo trên toà thành cao nhất kinh thành rồi cùng nhau đi du ngoạn giang hồ. Nhưng giờ gặp được rồi thì sao chứ nàng làm mất sợi dây chuyền rồi làm sao hắn nhận ra nàng đây. Vả lại nàng sắp phải gả cho nhị hoàng tử rồi. Có lẽ không nhận ra nhau sẽ tốt hơn. Ít nhất nàng cũng biết được A Thanh ca ca năn đó còn sống. Và hiện tại đang sống rất tốt. Lại còn là Lãm Nguyệt công tử nổi danh thiên hạ. Thôi thì chuyện cũ đã qua nàng ghi nhớ trong lòng là được rồi. Nàng ngước mặt nhìn lên trời nơi đáy mắt có giọt nước mắt khẽ chảy ra. Có lẽ giữa hai ta không có duyên phận rồi.
Lãm Nguyệt thổi xong khúc sáo bất giác nhìn qua vị cô g tử bên này thấy người này nghe xong bài sáo của hắn có vẻ buồn lại còn khóc. Không lẽ hắn cũng biết bài sáo này. Rõ ràng năm xưa A Mạn nói bài này chỉ có hắn, tổ phụ nàng và nàng biết thôi sao, hắn bất giác hỏi vị Vô Song công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3648633/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.