“Cô Liêu, em vào được không ạ?” Tôi đứng ở ngoài gõ vào cửa văn phòng.
“Vào đi.” Lúc này là giờ nghỉ trưa, mọi giáo viên đều xuống nhà ăn để dùng bữa duy chỉ có cô Liêu là ở lại.
“Có chuyện gì?” Cô vừa gạch xoẹt xoẹt vào bài kiểm tra vừa hỏi.
“Với điểm hiện tại của em có thể vào Liễu Hạ không ạ?” Tôi tiến đến phía cô Liêu, ngồi xuống một cách tự nhiên.
Cô dừng lại ngước lên nhìn tôi. Có thể thấy được một tia bất ngờ thoáng qua mắt cô.
“Không.” Cô lạnh lùng đáp.
“Vậy nếu em đậu thì sao ạ?” Tôi hỏi.
Cô Liêu dừng bút đặt xấp giấy sang một bên.
“Diệp Ninb em biết không? Liễu Hạ không phải là nơi để em có thể nói suông rằng đậu hay không đậu được. Em cũng biết mà, thành tích của em ngay cả trường đứng top 10 cũng chẳng vào được.”
Tôi cười nhẹ trước lời nói của cô Liêu.
“Vậy em với cô cược với nhau đi.”
“Cược gì?”
“Nếu em vào được Liễu Hạ.”
Cô Liêu nghe xong nhìn tôi cười một cách đầy mỉa mai.
“Được.”
Tôi rời văn phòng trở về phòng học. Ngang qua dãy chức năng ở lầu 2, tôi nghe thấy tiếng….
“Tôi chỉ muốn kéo dài năm tháng
Để tử tế nói lời tạm biệt.”
Chân tôi dừng bước trước cửa phòng dụng cụ Âm nhạc. Qua khe cửa tôi nhìn thấy một thân áo trắng tinh khôi ngồi cạnh cửa sổ.
Tôi phát hiện người đó có chút quen mắt. Nét nghiêng khuôn mặt rất có nét giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-ngang-qua-bau-troi/2693339/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.